chàng chưa từng được thấy. Hẳn là có gì liên quan đến chiếc váy đầm nàng
đang vận, một trong những sáng tạo của bà Clothilde, một chiếc váy đơn giản
bằng vải gạc màu trắng với tay áo phồng và và một khăn thắt lưng bằng satin
màu xanh lá cây thắt nút ngay dưới lòng ngực nàng.
Những sợi ri-băng được luồn qua mái tóc nàng, bây giờ được tém lên với mốt
hiện đại, tiệp màu với chiếc khăn thắt lưng. Má nàng nhuôm nhuốm ánh
hồng. Đôi mắt nàng to và sáng lấp lánh, không phải là vì vui mừng khi nhìn
thấy chàng, mà là vì nàng đang phiền muộn.
Chàng cũng đã biết rõ nàng quá.
"Jack," nàng nói: “chúng ta đã mua đủ rượu không anh?"
Chàng dời tay nàng khỏi tay áo mình và phủi lớp bột mì dính trên tay áo.
"Ellie," chàng nói: “trong hầm rượu của anh đã có đủ rượu để cung cấp cho
vài ban khiêu vũ."
Nàng trút một hơi thở dài nhẹ nhõm. "Em đã nên biết rằng mình đã muốn kết
hôn với một tuyệt phẩm."
"Phải, em nên thế." Đưa cho cánh tay của mình cho nàng [mời nàng quàng
tay vào]. "Chúng ta vào nhập cuộc với quan khách của chúng ta nào? Nếu cả
ông bà chủ tiệc lại không thể tự thưởng thức buổi tiệc của chính mình, vậy
đâu có cần mở tiệc làm gì? Bên cạnh đó, anh muốn được làm lành lại với
nàng phu nhân xinh đẹp của anh."
Lời nói của chàng đã hấp dẫn nàng, nhưng chàng lại không chịu giải thích
chúng. Tất cả trở đã nên rõ rệt khi họ đến căn phòng khiêu vũ lâm thời, và
dàn nhạc, với một tín hiệu từ Jack, đánh lên một điệu van.
"Hãy giả vờ như", chàng nói: “chúng ta đã chỉ được giới thiệu tại cái ban tại
đại sứ quán. Cô Hill, tôi có thể có vinh dự để được cùng khiêu vũ điệu nhạc
này với cô hay không?”
Ánh mắt rực sáng, nàng nhún người chào chàng. "Oh, Lãnh chúa của em,"
nàng rung giọng: “Em tuyên bố em thật là choáng với vinh dự mà anh ban