CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 8

Tất cả như nhau, nàngvẫn cảm thấy mình như là một người ngoài nhìn vào
cái thế giới này. Địa vị của nàng không cho phép nàng góp ý hoặc chia sẻ
những cảm xúc của mình. Nàng có mặt chỉ để lắng nghe, khuân và lấy những
thứ, và luôn phải nở nụ cười từ đầu đến cuối. Không chỉ riêng nàng. Tất cả
các thiếu nữ với chức vị hộ tống cũng như bầu bạn đều có cuộc sống đơn
điệu như thế.

Nàng có việc khác để âu lo. Nàng đang khẩn cấp cần tiền, và số tiền lương
của hai tháng kia cũng không đủ để trang trải các chi phí của cô, ngay cả khi
bà chủ có thể được gợi ý để mở hầu bao.

Nàng hít vào một hơi khi ánh mắt Jack lướt qua người nàng, sau đó chậm rãi
thở ra khi chàng không có dấu hiệu gì nhận ra nàng. Mình mong đợi điều gì
chứ? Nàng tự khiển trách.

Jack là học trò của cha nàng chỉ vỏn vẹn sáu tháng thời gian. Sau đó, chàng
đã trở về đại học Oxford, và đến lúc chàng về nhà nghỉ lễ, thì cha nàng đã trở
thành cha xứ của nhà thờ Thánh Bede, cách trang viện Raleigh những mười
dặm đường.

Mười lăm năm đã trôi qua kể từ khi lần cuối nàng được gặp mặt Jack. Đương
nhiên nàng nhớ chàng. Lúc đó chàng mới mười bảy tuổi đầu và là cái rúng
của vũ trụ. Nàng là một cô gái trong tuổi dậy thì đã mệt mỏi trau dồi sách vỡ
và đã ôm ấp hy vọng rằng nàng có thể gây ấn tượng với chàng bởi sự hiểu
biết sâu rộng qua học tập sách vỡ. Dẩu sao đi nữa, đó là điều đã gây ấn tượng
với cha.

Ai đó đã nên sớm báo với nàng rằng con đường để đến trái tim nam nhân
không phải thông qua học tập sách vỡ.

Tại thời điểm này Lãnh chúa Sedgewick đã gia nhập nhóm bọn họ. "Arthur,"
phu nhân ông nói: "đừng lãng phí một thời khắc nào bằng không Phu nhân
Oxford sẽ trộm cậu ta ngay dưới mũi chúng ta cho một trong những cô con
gái của bà ấy."

"Hở?" Ông lúng túng đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.