CẠM BẪY HÔN NHÂN - Trang 147

Maggie hếch cằm và để bà nhìn ngắm. “Không ạ. Cha cháu đã tái hôn và

mẹ cháu chỉ thích thỉnh thoảng bọn cháu dùng bữa trưa với nhau thôi.”

“Còn ông bà? Cô dì chú bác? Các anh chị em họ?”

“Chẳng có ai cả. Chỉ có cháu và anh trai. Nó thực sự không phải vấn đề

gì to tát đâu ạ. Mọi nhu cầu của chúng cháu đều được đáp ứng và cuộc sống
khá dễ dàng đối với chúng cháu.”

“Nhảm nhí.”

Miệng Maggie há ra. “Gì ạ?”

“Cháu nghe rồi đấy, Margherita. Cuộc sống của cháu không hề dễ dàng.

Cháu chẳng có ai hướng dẫn, dạy dỗ, chăm sóc. Một ngôi nhà không chỉ là
những thứ hay những nhu cầu được đáp ứng. Nhưng đây không phải lỗi của
cháu. Họ thật là những kẻ ngu ngốc, cha mẹ cháu đó, bỏ lỡ một cô gái xinh
đẹp, đặc biệt đến vậy.” Bà chế giễu với vẻ ghê tởm. “Không sao. Cháu đã
học được cách mạnh mẽ để đứng vững trên đôi chân mình. Đây chính là lý
do vì sao cháu lại rất hợp với con trai ta.”

Maggie bật cười. “Không có đâu ạ. Bọn cháu hoàn toàn khác biệt.” Cô

nghẹn họng trước sự phủ nhận thẳng thừng đó. Chết tiệt, cô lại đang quá
say sưa rồi. “Ừm, ý cháu là, à, bọn cháu nghĩ chuyện sẽ chẳng đi đến đâu
nhưng rồi chúng cháu đã yêu nhau.”

“Hừm, ta có thấy.” Maggie lóng ngóng và đám bột bay mù mịt lên trần

nhà. “Hai đứa kết hôn khi nào vậy, Margherita?”

Cô suy nghĩ thật kỹ, cố nhớ lại tất cả những lần cô nói dối trơn tru trước

đó. Làm ơn, quỷ thần ơi, đừng để tôi thất bại bây giờ. “Hai tuần trước ạ.”

“Ngày nào?”

Cô loạng choạng nhưng vẫn giả vờ. “Ừm, thứ ba ạ. Hai mươi tháng

năm.”

Người phụ nữ lớn tuổi tiếp tục im lặng. “Ngày tốt để kết hôn, phải

không?”

“Vâng ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.