CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 110

Nàng đưa cho người bán hàng cái váy ngắn có in hoa vừa thử, nàng rất

thích vì nó bó sát thân hình nàng.-Nàng lấy tập ngân phiếu có sẵn chữ ký ra,
thư thới điền vào đó.

– Bạn tôi đưa cho phép tôi sử dụng để tôi trả tiền món quà của tôi. Anh

ta không thể đi cùng tôi đến các cửa hàng.

– Anh ta nên làm như thế.

Véro làm ra vẻ lo âu.

– Bà có nghĩ là tôi làm quá đáng không ?

– Không ! Tôi không nói như thế. Tất cả chỉ tùy thuộc vào những gì hai

người đã thỏa thuận với nhau.

– Có thể tôi tiêu xài hơi nhiều nhưng tôi chắc là anh ta không giận tôi

đâu, vì anh ta rất yêu tôi.

Váy được gói xong. Véro cầm nó với nụ cười tin tưởng của bà mậu dịch

viên. Nàng đong đưa cái túi có quảng cáo như một đứa bé làm với chiếc cặp
đi học của nó. Nàng muốn huýt sáo. Một cửa hàng khác buộc nàng phải
đứng lại nữa. Quần áo là những thứ nàng thích nhất trên đời. Nàng bước
vào, thử các váy ngắn nhất, các áo cánh hở ngực nhất. Nàng không màng
đóng cửa phòng thử Người bán hàng liếc nhìn trộm nàng. Ông ta vào độ
tuổi năm mươi và thái độ của nàng làm cho ông ta phải chú ý. Bước qua lại
trước tấm kính, Véro đang mặc một váy jean ngắn bó thật sát và một áo
thun có dây cột trước ngực rất hở cổ. Một bước tới trước, hai bước lùi về
phía sau, nàng quay một vòng, kéo quần áo cho thẳng thắm, ngắm nhìn hình
ảnh trong gương với ánh mắt nghiêm khắc.

– Tôi không biết nữa, có thể nếu không mặc gì ở bên dưới ... ông nghĩ

như thế nào ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.