CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 120

– Cô tưởng tôi là một thằng như thế nào đây ?

– Thì đúng như anh đang là đấy. Một tên lẩm cẩm kém suy nghĩ ! Véro

bật cười rồi nói tiếp. Thêm vào đó anh là một thằng nghiện rượu.

Coussinel xanh cả mặt.

– Thôi nín đi Véro ! Tôi không thể nào ngờ cô lại dám như thế !

Dám cái gì ?

– Rằng cô dám trộm tập ngân phiếu của tôi.

Véro đi lòng vòng trong căn phòng.

Điên rồi ! Anh thật sự điên rồi ! Tôi có thể làm gì được với tập ngân

phiếu của anh chớ ? Nói đi ! Anh không có một đồng xu trong đó Vả lại
không có gì chứng minh là tôi đã lấy nó. Thằng Yvon của anh ! Nó không
tốt lành gì đâu, anh có biết không ?

Coussinel không thể kiềm chế được nữa và cái bạt tai trúng mặt Véro,

làm nàng sững sờ.

Tia chớp tóe lửa. Cơn phẫn nộ bừng lên trong mắt nàng tóc nâu, nét mặt

biểu lộ nỗi hận thù, mặt nàng biến dạng, xấu đi.

– Anh đánh tôi phải không ? Nàng lặp đi lại nhiêu lần, và dùng hai tay

đẩy người đàn ông la phía sau. Được rồi, để tôi nói cho anh nghe ! Phải, tôi
đã lấy tập ngân phiếu đó Tôi dùng nó để mua quần áo mà anh không bao
giờ muốn mua tặng cho tôi ! Tôi tự hỏi tại sao tôi lại phí thời giờ để sống
với một thằng tồi như anh vậy ? Anh có nhìn lại mặt mình chưa ? Anh đã
thấy nó chưa ? Điều đó có thể giúp cho anh bớt cái tính bủn xỉn đi !

Coussinel đứng chết trân ! Ông run lên vì cay đắng, vì ghê tởm. Như

một chiếc lá trong cơn gió. Vêro nhìn thấy điều này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.