CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 132

Coussinel nâng ly lên, buộc Mallet phải bắt chước theo.

– Ông nghĩ cuộc sống như thế có chán không chứ ? Ông già nói tiếp. Có

một thằng con cứ sống bám vào mình như thế và một ... người bạn gái
không hề biết ơn ... ông cụng ly một lần nữa, làm như thể rượu anít này
không thể chờ người.

Điều tệ hại nhất là nàng dẫn thắng bé đi theo.

– Rồi nàng sẽ trở lại thôi, Mallet nói cầu an.

Tôi không tin chuyện đó đâu.

Viên thanh tra nhìn quanh căn phòng ngắm cái tủ búp-bê, các bưu thiếp

và các tờ lịch mất góc, đến các mô hình xe tải thu nhỏ và bức ảnh đầy bụi
của Marcelline.

Trên lưng tựa một chiếc ghế, một áo bludông giả da cũ kỹ.

– Tôi có một cái giống như thế, viên thanh tra nói phịa.

– Giống như cái này à ?

Một bludông giả da.

– Cái này đã tả tơi rồi nhưng thằng con tôi vẫn mặc nó. Về quần áo, đối

với nó thì khỏi phải nói rồi.

– Có thể Yvon cần một người đàn bà.

Coussinel thở dài, chán ngán.

– Theo lời của nó, thì tất cá bọn đàn bà đều cùng một giuộc.

– Nhưng đôi khi anh ta vẫn đáp ứng lại các nhu cầu của tạo hóa chứ ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.