CẠM BẪY MONG MANH - Trang 122

nhiều hơn với tư cách ngôi sao Rock-and-Roll.

“Này,” một giọng thì thầm sau lưng họ. Mercedes Freer, vốn được tạp

chí nguồn gán cho biệt danh ‘thần tượng của giới trẻ’, đã được thả khỏi
phòng xưng tội từ đêm trước, ngồi dậy từ chỗ cô đang ngủ.

“Mấy anh chàng xấu tính định làm gì đấy hở?” Cô nói.
Rooney cân nhắc xem có nên để cô tham gia không, rồi cuối cùng anh

gật đầu.

“Chỉ đang chuẩn bị thôi.”
“Cầu phúc cho chuyện dấm dớ ấy,” cô ca sĩ nói. “Làm đi. Một trong

những tên đó mê tít tôi. Tối qua, hắn đã nói chuyện với tôi qua cánh cửa
phòng xưng tội. Cái tên gày nhom đeo súng, ngồi ở giữa kia kìa. Chúng ta
có thể lợi dụng hắn. Tôi có thể làm như thuận tình với hắn hoặc đại loại
thế.”

Đúng lúc đó, John Bé từ đằng sau điện thờ đi tới, mang đồ uống lạnh và

một khay cà phê.

“Dậy và tươi lên nào, hỡi những người cắm trại,” hắn gào to lúc đứng ở

lối đi. “Tất cả ngồi lên ghế. Đến giờ ăn rồi.”

Một âm thanh đột ngột, ngân vang bắt đầu từ chỗ Đức cha Solstice ở sau

Rooney ba hàng ghế. Lúc đầu, anh tưởng vị mục sư da đen bị đau tim.
Nhưng âm thanh vang lên du dương và vút cao, Rooney nhận ra ông ta
đang hát.

Đức cha Sparks ngồi cạnh Soltice, bắt đầu hát theo. Rooney trố mắt. Sao

lại có chuyện ngớ ngẩn này? Nhưng lát sau, kể cả anh cũng thấy giọng hát
say sưa của hai người hình như truyền hơi ấm dễ chịu vào ngôi nhà thờ lạnh
giá. Nhiều người bắt đầu hòa theo, và lúc Rooney nhìn thấy John Bé lắc đầu
phản đối, anh cũng hát theo.

Càng sửng sốt hơn khi sau đấy, Mercedes Freer đứng dậy và hát Silent

Night

*

. Rooney há hốc miệng vì vẻ đẹp cổ điển thuần khiết trong giọng hát

của Mercedes. Cô gái chanh chua, ăn nói thô lỗ có thể thành nghệ sĩ độc tấu
trong một vở nhạc kịch.

Giấc ngủ yên bình, cô hát. Hãy ngủ thật say…
Một tiếng súng khô giòn, đanh gọn thế vào nốt cuối cùng của Mercedes.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.