CẠM BẪY MONG MANH - Trang 131

• • •

Tiếng nhả chốt an toàn lách cách, rồi sau đó là tiếng kim loại hơi to hơn lúc
Oakley xoay ổ khoá.

Cánh cửa rên rỉ cót két khá to lúc mở ra. Chúng tôi nhìn chằm chằm bên

trên nòng súng vào một hành lang bê tông không đèn đóm.

“Mẹ tôi thường bảo nếu tôi chơi được nước cờ hay, tôi sẽ được tới đại lộ

Năm,” Oakley thì thào lúc kéo đôi kính đêm gập xuống và bước vào bóng
tối mịt mùng sau khẩu MP5 của anh.

Lúc tôi kéo gập cái kính lồi xuống, đường hầm tối tăm biến thành màu

xanh vàng kỳ quái. Đi vào bên trong khoảng sáu mét, chúng tôi phải cúi đầu
dưới một dãy ống dẫn cáp bằng sắt han gỉ. Đi tiếp khoảng chín mét nữa,
chúng tôi men theo ống dẫn hơi nước nóng bỏng và to bằng sườn xe chở
xăng.

Đường hầm ngoặt xuống đột ngột, và chúng tôi tới một cầu thang dài

bằng sắt, xoắn ốc cũng đi xuống.

Ở chân cầu thang hai tầng là một cánh cửa sắt gắn chặt vào một thứ

trông như bánh lái ở đúng trung tâm. Nếu không biết rõ hơn, tôi sẽ nói
chúng tôi tới phòng máy của một tàu thủy.

Lúc Oakley đặt tay lên bánh lái, cánh cửa xoay vào bên trong, như đặt

trên các bản lề trơn dầu. Chúng tôi đột nhiên ở trong một căn phòng nhỏ,
với các ghế bằng bê tông. Đây là một nhà thờ, với những ghế dài và một
ban thờ bằng bê tông trông chán ngắt. Thứ duy nhất không phải bê tông là
cây thánh giá uốn bằng kim loại màu xám xỉn, có lẽ bằng chì. Bên phải cây
thánh giá là cái thang sắt dựng đứng vào một thứ giống như ống khói trên
trần nhà.

Oakley ra hiệu im lặng lúc chúng tôi đến gần cái thang. Lối đi thẳng

đứng này cao khoảng hai tầng nhà, giống như một cái tháp kỳ lạ, xây ngầm
dưới đất. Tôi không biết FBI có huấn luyện môn trèo thang không, nhưng
nếu Olympic có môn này, những người thuộc Đội Giải cứu con tin phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.