CẠM BẪY MONG MANH - Trang 161

“Còn bao lâu?” Tôi hỏi, lúc đầu nhìn xuống thảm, rồi ngước nhìn Sally.
“Một tuần,” người y tá dịu dàng trả lời. “Có khi còn ít hơn.”
“Một tuần ư?” Tôi nói. Ngay cả tôi cũng biết tôi nhắc lại câu đó như một

đứa trẻ hậm hực. Đấy không phải lỗi của cô y tá. Người phụ nữ này là một
thiên thần nhân từ.

“Vì đây là việc không thể, anh phải tự chuẩn bị thôi,” Sally nói. “Anh đã

đọc cuốn sách tôi đưa chưa?”

Cô đã cho tôi cuốn sách nổi tiếng Cái chết và hấp hối của Elizabeth

Kübler-Ross. Nó miêu tả các giai đoạn trong quá trình chết: phủ nhận, giận
dữ, mặc cả, thất vọng, chấp nhận.

“Tôi cho là mình đang trong giai đoạn giận dữ,” tôi nói.
“Anh phải tự tháo cởi thôi, Mike,” cô y tá bực mình trả lời. “Để tôi nói

với anh điều này. Tôi đã chứng kiến một số ca ở đây, và thật xấu hổ mà nói
rằng, tất cả không ảnh hưởng đến tôi nhiều lắm. Vợ anh không phải là một
trong những ca đó. Lúc này Maeve cần anh phải khỏe khoắn. Đây là thời
gian chống chọi. Ồ Mike, tôi thích chiếc khuyên tai của anh.”

Tôi nhắm mắt, cảm thấy mặt mình bừng đỏ vì giận dữ và bối rối lúc

nghe thấy tiếng cô y tá đi ra. Rồi cảm thấy nỗi đau lan khắp người như bất
tận. Nó mạnh đến khó tin, dường như nổ tung trong ngực tôi như một quả
bom, ngăn cả thế giới, chặn mọi sự sống ở khắp nơi nơi.

Lát sau, cơn đau qua đi lúc tôi nghe thấy ai đó ở phòng khác bật tivi.
Hình như không phải, tôi nghĩ lúc mở cặp mắt nóng bỏng và tiến đến

thang máy.

• • •

Tôi gọi điện về nhà lúc rời bệnh viện và vội vã ra xe. Julia nhấc máy.

“Mẹ thế nào ạ?” Nó hỏi.
Trong các cuộc thẩm vấn, đôi khi tôi phải nói dối hết sức thuyết phục để

moi được lời thú tội. Vào lúc ấy, tôi mừng vì mình có chút ít kinh nghiệm.

“Trông mẹ tuyệt lắm, Julia,” tôi nói. “Mẹ gửi các con tình yêu của mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.