CẠM BẪY MONG MANH - Trang 204

nhớ lại những giọt nước mắt hạnh phúc trong mắt Maeve ở ngôi nhà thờ
nhỏ, nơi chúng tôi kết hôn, lúc tôi lồng nhẫn vào ngón tay cô. Những hạt
gạo trộn lẫn với mưa tuyết nhẹ lúc chúng tôi tay trong tay bước ra ngoài và
đi xuống các bậc bằng gỗ cũ kỹ.

Nhắm mắt lại, tôi không thể nghe thấy gì nữa. Trong bóng tối, các tiếng

động trong bệnh viện giảm đi và mọi âm thanh của thế giới bên ngoài cũng
thế. Tất cả vũ trụ chỉ còn lại bàn tay lạnh ngắt của vợ trong tay tôi và sự hư
vô o o khắp người tôi như một dòng điện cao áp.

• • •

Lúc bốn giờ rưỡi sáng, nữ y tá Sally Hitchens thò đầu vào. Cô mỉm cười lúc
giúp tôi đứng dậy. Bây giờ cô sẽ chăm sóc cho Maeve của tôi, cô ta hứa lúc
tôi đứng ngây người đến ngớ ngẩn nhìn vợ. Cô ấy sẽ được bảo vệ và trông
nom đúng nghi thức.

Từ bệnh viện, tôi đi bộ qua ba chục khu nhà, giá lạnh làm da tôi bỏng rát

trong bóng tối trước bình minh. Một bồi rượu đang đóng các cánh chớp
bằng thép của quán bar trên đại lộ Amsterdam, làm dấu lúc tôi đi qua.

Bọn trẻ con đã tụ tập trong phòng khách lúc tôi loạng choạng bước vào.
Tôi ngồi xuống và cả bọn quây quanh tôi ngay lập tức.
Tôi tưởng đã gạt bỏ được nỗi đau từ nhiều giờ trước, nhưng tôi đã tự lừa

dối mình. Tim tôi mỗi lúc một trĩu nặng lúc nhìn mặt từng đứa con. Nỗi
buồn của tôi đậm đặc như một cái hố đen ngòm lúc nhìn thấy những giọt
nước trong mắt Chrissy bé bỏng.

Có lẽ các thám tử trong đội Điều tra các vụ giết người nhận ra cái chết

chính xác nhất. Giờ đây, tôi ở trong phòng khách nhà mình và phải nói đến
chuyện đó với các con tôi.

“Mẹ đã lên thiên đường rồi,” cuối cùng, tôi nói và ôm chúng vào vòng

tay. “Mẹ các con bây giờ đã ở trên thiên đường. Các con hãy nói lời cầu
nguyện.”

Sau khi ra khỏi khu vực có những tiếng nức nở của chúng, tôi loạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.