CẠM BẪY MONG MANH - Trang 215

34

Đảo Rikers ở Bronx có tới mười nhà tù, giam giữ mười bảy ngàn tù nhân.
Rikers gần như là một thị trấn nhỏ, có trường học, bệnh viện, sân điền kinh,
nhà thờ và nhà thờ Hồi giáo, hiệu tạp phẩm, hiệu cắt tóc, một bến xe buýt,
có cả một nơi rửa ô tô.

Lúc tới đó vào sáng sớm hôm sau, lòng tôi lại tràn đầy hy vọng. Suốt

đêm tôi nung nấu một ý tưởng, và lúc này tôi có cơ hội để thực hiện.

Quá tám giờ một chút, tôi đi qua Amnesty Box, nơi các khách thăm nhà

tù được phép gửi lại ma túy hoặc vũ khí mà không lo sợ gì. Tôi chẳng có gì,
nên vào thẳng bên trong và được hộ tống tới một phòng gặp nhỏ, bên trong
Đội Cách ly Trừng phạt của Trung tâm Rikers, được gọi là ‘The Bing’.

Khoảng một phần tư số tù nhân là người nghèo, không thể trang trải

khoản bảo lãnh năm trăm đô la hoặc ít hơn, nhưng tôi quan tâm đến các vụ
hóc búa hơn. Suốt bốn giờ sau, tôi ngồi trong phòng và gặp gỡ hàng chục tù
nhân.

Tôi bật cho họ nghe băng gồm các trích đoạn giọng nói của Jack trong

cuộc thương lượng. Biết đâu có người nhận ra ‘Jack’ đã từng ở Rikers trước
kia hoặc một trong các nhà tù khác quanh New York.

Nhưng không phải Angelo, tên trộm đêm có một bên vai cuồn cuộn quá

mức như một võ sĩ quyền Anh lúc nào cũng sẵn sàng ra đòn.

Không phải Hector, tay cờ bạc sừng sỏ, xăm hai giọt nước ở khoé mắt

bên phải, hàm ý cho đến nay mới hai mươi mốt tuổi đã giết hai người.

Không phải J.T, một gã da trắng ở Westchester nghiện ma túy nặng, là

một cẩm nang sống về các loại thuốc dạng viên và thuốc chích.

Hoặc Jesse của phố 131 ở Harlem, mặt mũi thản nhiên với một con mắt

lờ đờ, một miếng vá dưới môi, bị giam trong Rikers vì tội hành hung tàn
bạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.