CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 63

- Chứ gì! Vì tôi biết độn Gia Cát!

Anh Vân hỏi theo một cách ngớ ngẩn và có vẻ thán phục:

- Thế kia à?!

Ông ấm cười rộ một hồi dài nữa, vỗ vai anh ta rồi nói:

- Khỉ ơi là khỉ!!! Bị xiếc rồi.

Anh Vân tái mặt:

- Thế nào? Vào xiếc… nghĩa là bị bịp ấy à?

- Bẩm vâng ạ…

Có ai trông thấy anh Vân lúc này thì mới thấy cái sự khôi hài của anh ta,

vì anh ta so vai một cái, gân ngay cổ lên cãi:

- Tôi bị bịp?

Thôi đi!…

Ông ấm lườm anh Vân xong, quay mặt nhìn ra chỗ khác làm bộ dỗi.

Anh Vân kể lể:

- Đến tôi mà còn bị bịp thì cụ bảo tôi tin ngay thế nào được?… Bao

nhiêu ngón cụ đã chỉ cho rõ như thế, tôi còn lạ gì. Giác mùi, giác bóng, bài
mẫu tử, đòn Vân Nam
tôi còn nhớ rõ mồn một. Tôi chắc là tôi đen đấy chứ
chẳng phải là bị bịp đâu.

- Ừ, thế ông kể rành mạch lúc đánh chác cho tôi nghe xem thế nào nào.

- Lúc ngồi vào, bắt đầu tôi chọn từng cây bài ngắm nghía xem có giác

mùi, giác bóng hoặc có quân nào bị gọt sườn như nghĩa mẹ con, mẫu tử gì
không đã. Quả thật là một cỗ bài mới, tôi mới đánh và chỉ những được là
được. Tuy được nhưng chưa đến nỗi ngốt, tôi vẫn để ý xem có ai định cản,
bò nhoài ra xin cái điếu hay gói thuốc gì đấy để một người khác giở đòn
Vân Nam không. Cũng không nốt! Thế rồi tôi thua!… Có hai lẽ rằng tôi
không bị bịp. Lẽ thứ nhất là tôi cũng chẳng phải là một thằng hớ, với lẽ thứ
hai: nhân tình của tôi dắt tôi đến nhà một người quen để dậy hoá, chỉ những
muốn cho tôi được để hòng tôi sắm cho cái này, cái khác mà lại bảo là để
dắt tôi đến một chỗ cho người ta bắt tôi vào xiếc thì có lí nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.