CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 48

Bùi Đặng Quốc Thiều

Cẩm chướng đỏ

Chương 8

Ngày hôm sau, trong lúc học nhóm, Thuyên hớn hở kể cho Trúc Anh nghe
chuyện Thuyên và Như cũng đến nhà cô giáo. Thuyên còn không ngớt lời
khen Như hoạt bát, dễ thương. Trúc Anh nghe xong tươi cười nói:
- Trúc Anh biết mà, thế nào rồi Thuyên cũng sẽ thích Như. Thế mới đúng
là Thuyên chứ!
- Nói vậy là sao?
- Là… - Trúc Anh lúng túng - là Thuyên dễ thương chứ sao? Còn hỏi nữa!
- Thiệt hông đây?

Thuyên nghiêng đầu hỏi lại. Thuyên quá quen với cậu bạn “dẻo miệng” này
rồi. Thuyên nghĩ, nếu cô nào mà bị Trúc Anh để ý chắc sẽ bị những lời lẽ
ngon ngọt của cậu ta mê hoặc mất thôi. Cũng may, Trúc Anh lại là một
người rất chân thật. Nghĩ đến đó, Thuyên chợt nhớ đến Dũng. Ảnh chắc
cũng là một người khá “dẻo miệng”, không biết ảnh có chân thật?

Thấy Thuyên cứ ngồi tủm tỉm cười mà không hỏi bài nữa, Trúc Anh khều
nhẹ:
- Nè, nghĩ gì mà cười hoài vậy, “cô gái”? Làm bài đi!
- Trúc Anh nè, người mà nói ngọt quá thì… chắc không chân thật hả?
- Người nào mới được chớ? - Trúc Anh đắc ý - Còn Trúc Anh thì độ tin
cậy 100%. Giỡn chút thôi! Hỏi ai vậy?
- Anh Dũng đó mà - Thuyên nóng bừng cả mặt khi thốt ra tên anh. Cúi mặt
xuống, Thuyên tiếp: - Thuyên nghĩ ảnh cũng nói năng ngọt ngào lắm,
không biết…
- Ờ… cái đó, về Dũng thì… Trúc Anh cũng chẳng rõ nữa, mà đâu phải ai
cũng như ai. Thôi, mình học đi!
Nhưng Thuyên dường như không để ý đến câu nhắc của Trúc Anh, lại tiếp
tục nói chuyện về Dũng. Bao nhiêu chuyện không có người tâm sự, Thuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.