CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 49

kể hết với Trúc Anh. Thuyên nói như đang được khơi trúng mạch cảm xúc.
Con gái mến ai thường hay thích nói nhiều điều về người ấy. Này là anh
Dũng rất đa tài: vẽ đẹp, hát hay, lại là kỹ sư điện tử. Này là anh Dũng
nghiêm nghị, nhưng lại rất đa cảm và tinh tế… Đến khi Thuyên nói việc
Dũng đòi xin ảnh của Thuyên nhưng Thuyên không biết có nên cho hay
không thì Trúc Anh phát cáu:
- Cho gì mà cho!
Thuyên giật bắn người vì tiếng hét giận dữ của Trúc Anh. Chưa bao giờ
Trúc Anh nói chuyện với Thuyên bằng giọng điệu đó. Thuyên hờn:
- Trúc Anh làm gì la lớn vậy?
- La lớn cái gì? Học nhóm mà không lo hỏi bài, cứ lo kể chuyện về Dũng
nào đó hoài. Thôi thì đừng học! - Trúc Anh bực tức ném cây viết xuống
bàn.
- Không học thì thôi, Trúc Anh tự nhiên nổi giận hà.
- Tự nhiên sao được? Học ra học, lớp 12 rồi, không lo học cho nghiêm túc
chăm chỉ. Thời gian nhiều lắm hả?
- Ừ, Thuyên vậy đó! Lúc nào cũng mơ mộng, không đâu ra đâu. Ai biểu
Trúc Anh đòi học nhóm với Thuyên làm chi - Thuyên lạc giọng như sắp
khóc - Bảo là bạn thân, có gì cứ tâm sự, đừng giấu cả chuyện riêng. Vậy mà
tới hồi người ta kể lại nạt nộ. Không phải muốn nghe người ta kể về Dũng
sao, còn nói…
- Đó, lại Dũng. Lúc nào cũng Dũng! Dũng! Kêu Dũng tới đây mà giảng
bài cho, kêu Dũng tới đây mà nghe tâm sự. Nói với “tôi” làm gì?!
- Không chịu nghe thì thôi, không giảng bài giùm nữa hả… - Thuyên nức
nở - vậy… cũng chẳng cần!
Trúc Anh thấy ngực nóng phừng phừng. Bất chấp cả tiếng khóc của cô bạn
thường làm cậu xiêu lòng, cậu giật mạnh những quyển tập đặt trên bàn làm
viết thước rơi cả xuống nền nhà, nói lớn:
- Nhớ nghe, không cần tui nữa chứ gì? Thì về đây!
Không chờ một tiếng trả lời nào, quên cả việc chào mẹ Thuyên, Trúc Anh
vọt ra sân, gạt mạnh chân chống xe đạp và phóng ra đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.