CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 52

Ngay lúc chị thủ thư đưa cho Như quyển Giã từ vũ khí, Như liền chạy đến
giá sách để lục tìm vài quyển nữa. Trúc Anh cũng lẳng lặng tìm vải quyển
truyện cười quốc tế, ghi thẻ rồi đi sang quán bên đường theo lời hẹn của
Như.
Trúc Anh vừa yên vị một chốc thì Như đến. Như tự nhiên kéo ghế ngồi và
ướm hỏi Trúc Anh uống gì. Buổi trưa, quán vắng khách, chỉ có một vài
người đi đường dừng lại để tránh nắng và uống nước ngọt. Như quấy mạnh
ly đá me, nói:
- Bạn đang có chuyện buồn phải không? Lúc vào thư viện cứ cúi gằm mặt
xuống, đi ngang qua tôi mà cũng chẳng thấy. Tôi đành phải nhờ giọng
“oanh vàng” của mình để bạn nghe thấy đó!
- Thì ra là Như thấy Trúc Anh trước rồi. Vậy mà không gọi.
- Tại… tôi thấy bạn có vẻ buồn. Sao vậy, nói tôi nghe đi!
- Trúc Anh…
- Tôi đoán nhé, bị Thuyên giận, đúng không?
Trúc Anh nhìn vẻ mặt đầy thắc mắc của Như, cậu không chối:
- Ờ… Trúc Anh cãi nhau với Thuyên.
- À há…!
- Lần đầu tiên đó, vì một chuyện chẳng ra sao.
- Vậy thì, bạn xin lỗi đi. Con trai nên rộng lượng một chút, đừng giận dai.
Xin lỗi rồi, bạn sẽ thấy thoải mái hơn thôi!
Nghe Như góp ý như thế, Trúc Anh thấy lòng nhẹ đi. Đúng là cậu nên xin
lỗi Thuyên trước. Biết thế, nhưng… Trúc Anh uống một ngụm nước chanh,
dường như khó khăn lắm mới cất tiếng được:
- Nhưng Trúc Anh vẫn còn thấy buồn giận, không thoải mái xin lỗi được.
- Đành chờ thôi! – Như nhẹ nhàng nói – Bạn bè lâu lâu giận nhau một lần
cũng thú vị chứ, phải không? Qua đó sẽ càng hiểu nhau. Chừng nào hết
giận, bạn hãy đến xin lỗi Thuyên, không sao đâu!
Như nhoẻn cười, xoay xoay mấy quyển sách vừa mượn được. Chợt trông
thấy cuốn truyện cười Những người thích đùa của Azit Nêxin trên chồng
sách của Trúc Anh, Như reo lên:
- Oa…, cuốn này tôi đang tìm đó. Hay quá! Chừng nào bạn đọc xong, cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.