CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 68

bình thường, rồi cậu sẽ quen. Nhưng mà… trong lòng cậu vẫn cảm thấy
khó chịu lắm. Dường như có cái gì đó đang bóp nghẹn tim cậu mỗi khi cậu
nghĩ Thuyên đang ở đâu đó, cười đùa với Dũng. Trúc Anh ực cạn ly nước,
cố xua đi cảm giác khó chịu rồi nói với Như:
- Chắc họ tìm mình dữ lắm?
- Bạn muốn đi hả?
- Được không?

Như gật đầu và kéo ghế đứng lên. Như muốn ngồi với Trúc Anh chút nữa,
nhưng Như biết, mình nên đi.

Nhất định, sau kỳ thi này, Như sẽ không để Trúc Anh buồn bã thêm. Như sẽ
giúp cậu vui vẻ trở lại. Trúc Anh đã khiến cho Như thấy yêu mến nơi này
hơn bất cứ đâu mà Như đã đi qua. Như không thể để Trúc Anh chỉ biết
có… mình Thuyên…
Trúc Anh chở Như về đến nhà trọ vẫn chưa thấy Thuyên và Dũng. Trúc
Anh đành trở về nhà người chú cách đó không xa. Cũng gần chín giờ tối
rồi. Như mỉm cười khi Trúc Anh quay đầu xe:
- Sáng mai đến sớm nghe! Tôi sẽ xin lỗi Thuyên giùm cho, bạn đừng lo.
- Chào nhé! - Trúc Anh nói và phóng xe đi.
Còn lại một mình, Như ngồi tạm ở băng đá trước cổng, chờ Thuyên. Nếu
không, mẹ sẽ hỏi. Không biết Dũng và Thuyên đi qua những đâu nhỉ? Trúc
Anh đã về đến nhà chú chưa? Như băn khoăn nghĩ vẩn vơ nên khi Dũng
dừng xe được một lúc rồi, Như mới giật mình đứng lên. Dũng xởi lởi:
- Trời, hai em đi đâu vậy? Làm hai đứa anh lo quá!
Chà, “hai đứa anh” - Như thầm nghĩ.
- Tại xe bị hư dọc đường, kiếm chỗ sửa nên mới lạc nhau. Cho xin lỗi vì để
phải tìm há!
Thuyên đã đến bên cạnh Như từ nãy đến giờ, giận dỗi nói:
- Vậy mà Thuyên với anh Dũng tìm mãi. Chán ghê đi.
- Nhưng, hai bạn đi chơi vui chứ?
Thuyên ớ người vì câu hỏi bất ngờ đó của Như, Thuyên khẽ cúi đầu xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.