CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 71

Bùi Đặng Quốc Thiều

Cẩm chướng đỏ

Chương 11

Về nhà hôm trước, hôm sau Như đã đến rủ Trúc Anh cùng ra thư viện
mượn sách. Đã mấy tháng nay không được phút nào rảnh rỗi nên Trúc Anh
vui vẻ đi ngay. Trên đường, Như nói cho Trúc Anh biết việc Như đã nói dối
là xe hư để khỏa lấp cho Trúc Anh, Thuyên không giận nữa. Trúc Anh cười
hinh hích, bảo:
- Chà, Như cũng nói dối tài quá há!
- Không dám đâu, ai biểu lỡ nhận “sứ mạng thiêng liêng”, phải cố. Bạn
không trả ơn tôi mà còn chọc quê hả?
- Thôi được, muốn Trúc Anh trả ơn bằng gì nè?
Như suy nghĩ một lát rồi dừng xe, nói nhỏ vào tai Trúc Anh: “Một trái tim”.
Trúc Anh… đớ người hết mấy giây. Nhưng ngay sau đó, Như cười vang
lên:
- Trái tim… bằng bông bạn ơi. Dễ thương lắm! Tôi thích nhưng chưa có
dịp mua. Bạn cùng đi với tôi đi!

Trúc Anh không thể có ý kiến gì với trò đùa ranh ma của cô bạn nên đành
đạp xe theo. Đến nhà sách gần thư viện, Như ghé vào. Vừa đi, Như vừa chỉ
trỏ những con thú nhồi bông nhỏ rất xinh treo trong tủ, đầy vẻ thích thú.
Như đang mở một “chiến dịch” sưu tập thú nhồi bông. Đến một ngăn tủ
kính, Như chỉ vào:
- Đây nè!
Quả thật, trái tim bằng bông có hình hai chú mèo Kitty, hình chó Snoopy
trông rất dễ thương. Như bảo chị bán hàng lấy ra hai cái, đưa cho Trúc Anh
trái tim có hình chó Snoopy:
- Tặng bạn đó!
- Sao?
- Rồi Như rút tiền ra trả. Trúc Anh cản lại:
- Nè, sao kêu Trúc Anh “trả ơn” mà Như lại trả tiền? Để đó, Trúc Anh mua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.