CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 100

Một lúc sau, đang kiểm tra hành lí, thái độ của Vương Văn Hạo bỗng trở lên
kì lạ. Đầu tiên, anh ta quát mắng người gánh đồ, sau đó chạy tới uống hết
nửa bình nước rồi ôm mặt, ngồi bất động hồi lâu.

Khi xe ô tô đến nơi, Vương Văn Hạo đột nhiên đứng dậy, hỏi hướng dẫn
viên, có thể thuê riêng một chiếc xe đi Lumbini hay không.

“Lambini ư?” Hướng dẫn viên tỏ ra ngạc nhiên:”Nơi đó không nằm trong lộ
trình của chúng ta.”

“Tôi biết.” Vương Văn Hạo cất giọng nôn nóng: “Nhưng tôi nhất định phải
đến đấy.” Anh ta ngoảnh đầu, chỉ tay vào Ôn Hàn: “Bạn tôi là tín đồ Phật
giáo. Đây là món quà bất ngờ tôi dành tặng cô ấy.”

Ôn Hàn ngẩn người. Trước kia đúng là cô từng đề cập tới chuyện đi
Lumbini nhưng sau khi đặt chân đến Nepal, toàn bộ kế hoạch đều lộn tùng
phèo. Cô thậm chí quên mất, mình từng nói muốn đi Lumbini, nơi Đức Phật
ra đời.

Hướng dẫn viên nhiệt tình ôm Vương Văn Hạo: “Là một người Nepal, tôi
rất vui khi anh và bạn của anh thích Lumbini như vậy. Nhưng ô tô chỉ có hai
chiếc trong khi đoàn chúng ta những mười lăm người nên không thể đáp ứng
yêu cầu của anh.”

Vương Văn Hạo không ngừng thuyết phục, bảo nếu bỏ qua Lumbini, anh ta
sẽ hối tiếc cả đời, cuối cùng cũng khiến hướng dẫn viên động lòng. Tuy
không đồng ý để Vương Văn Hạo thuê riêng một chiếc ô tô nhưng anh ta
hứa sẽ cho xe quay lại đón, giúp bọn họ hoàn thành chuyến đi tâm linh này.

Lịch trình hoàn toàn nằm ngoài dự kiến. Ngoài Vương Văn Hạo, ba người
còn lại không hề hay biết. Ôn Hàn thậm chí có cảm giác, điểm đến này vừa
mới được quyết định chứ không phải được dự trù từ trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.