CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 117

“Các anh thích làm gì thì làm. Dám đánh cắp hàng của tôi, chúng cũng nên
chịu sự trừng phạt.”

***

Ôn Hàn ngồi trên một đống cỏ khô, tựa vào bờ tường phía sau. Vết thương
đau buốt, trong lòng vô cùng hoảng sợ, cô chỉ có thể không ngừng an ủi bản
thân là sẽ không sao, bọn họ nói sẽ thả con tin. Họ chỉ cần mấy người nước
ngoài làm lá chắn. Có lẽ họ là dân bản xứ tham gia cuộc đình công.

Bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân đi vào, Ôn Hàn vô thức co rúm
người. Một thứ lạnh lẽo áp vào làn da trên vai cô, Ôn Hàn né tránh nhưng bị
đối phương giữ chặt thân thể.

Không gian yên tĩnh vang lên tiếng cắt vải áo. Tiếp theo, vải băng quấn vết
thương ở trên vai bị gỡ xuống.

Ai đó đang xử lý vết thương cho cô.

Ôn Hàn không dám động đậy. Cô ngửi thấy hương thơm thoang thoảng nên
đoán đối phương là phụ nữ.

Phụ nữ ở Nepal rất bảo thủ. Những cô gái chưa kết hôn sẽ không cho phép
đàn ông chạm vào thân thể của mình. Không ngờ đám người này cũng chú ý
đến chi tiết ấy nên cử một người phụ nữ đến băng bó cho cô.

“Làn da cô ta thích thật đấy.” Đối phương nói bằng tiếng Kirgiz, tưởng Ôn
Hàn không hiểu.

“Đàn bà ở bên ngoài đều tuyệt vời. “ Một người đàn ông cười lớn: “Nhưng
dù tuyệt đến mức nào cũng không thể sánh bằng em.”

Tiếp theo là những câu tán tỉnh trắng trợn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.