CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 132

CHƯƠNG 6

LỜI TỰA CỦA SỐ PHẬN

Ôn Hàn theo cánh đàn ông trèo đèo lội suối mười mấy tiếng đồng hồ. Sau
một đêm ngủ lại trong rừng, cuối cùng đoàn người cũng về gần đến
Kathmandu. Trước khi vào thành phố, mọi người dần phân tán. Cả đoàn rút
xuống còn mười mấy người, vài người, cuối cùng chỉ còn lại cô và Trình
Mục Vân.

Trình Mục Vân và Ôn Hàn đã thay bộ quần áo tối màu sạch sẽ. Trong thời
tiết mưa gió thế này, trang phục không bắt mắt có thể dễ dàng hòa lẫn vào
đám đông.

“Chúng ta đi đâu đây?” Sau khi chào tạm biệt Châu Khắc và người đàn ông
đeo kính, cô quay sang hỏi Trình Mục Vân.

“Tôi đưa em đến Đại sứ quán.” Anh đáp. “Em có thể nhờ sự giúp đỡ ở đó.
Nếu có ai đó xét hỏi, em cứ nói, sau khi được cứu thoát, em đã lạc mất mọi
người nên tự đi bộ về đây.”

Ý tứ của anh rất rõ ràng. Đừng nói là quen biết anh, cũng đừng đả động đến
chuyện xảy ra trong hang ổ của tổ chức buôn lậu.

Ánh mắt Ôn Hàn vụt qua một tia phức tạp. Trình Mục Vân đặt tay lên vai cô
như những cặp tình nhân bình thường: “Em cần phải về lấy hành lý và hộ
chiếu.”

“Sau đó thì sao?” Cô buột miệng hỏi: “Anh sẽ đi đâu?”

Từ tối qua đến giờ, anh chưa từng đề cập, tiếp theo mình sẽ làm gì, sẽ đi
đâu. Chẳng phải chuyện tối qua đã kết thúc rồi hay sao? Mạnh Lương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.