CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 133

Xuyên đã giải thích, đó là tổ chức buôn lậu ẩn mình rất kỹ. Tuy chỉ là vài
câu ngắn gọn nhưng cô đoán, có lẽ anh là “tay trong” của cảnh sát.

Trình Mục Vân mỉm cười, không trả lời câu hỏi của cô.

“Visa của em sắp hết hạn rồi, em phải quay về… Anh có tới Moscow tìm em
không?” Nghĩ tới câu anh từng nói, cả đời sẽ không quay về Moscow, lòng
Ôn Hàn chùng xuống. Cô hạ giọng hỏi tiếp: “Anh có thể nhập cảnh vào
Moscow hay không?”

Anh vẫn lặng thinh. Thành ra cô không biết tiếp tục cuộc trò chuyện như thế
nào.

Hai người đang đứng bên bờ sông Baghmati, bên cạnh là đền Pashupatinath.
Đây là nơi hỏa thiêu lộ thiên lớn nhất ở đất nước Nepal.

Bất kể là thi thể của dân nghèo hay quý tộc cũng sẽ được hỏa thiêu ở hai bên
bờ sông. Trong không khí ẩm ướt nồng nặc mùi xác chết cháy khét lẹt. Tuy
nhiên, những người ở bên cạnh đài hóa thân lại tỏ ra rất thành kính. Ôn Hàn
cũng từng được chứng kiến cảnh hỏa táng ở Ấn Độ, nhưng là quan sát từ bờ
bên kia.

Còn bây giờ, cô đang ở ngay bên cạnh. Cách mười mấy bước chân là một
dãy đài hóa thân đang cháy ngùn ngụt.

Trình Mục Vân đột nhiên nắm lấy vai Ôn Hàn, xoay người cô về phía mình.
Anh dùng thân thể che đi ánh mắt của người qua đường, rồi cúi đầu, nói nhỏ
bên tai cô: “Tôi hơi đói bụng. Em thì sao?”

Ôn Hàn giật mình. Đây là nơi hỏa táng, mọi người đều đang thành kính siêu
độ vong linh. Vậy mà anh dám ngang nhiên tỏ ra thân mật, hơi thở nóng hổi
cho biết anh muốn làm gì. Sau lưng cô là bờ tường của ngôi đền, còn phía
đối diện anh là vô số đài hóa thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.