CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 139

mà thôi.

Mạnh Lương Xuyên mở cửa nhà kho, làm động tác mời: “Ông chủ Trình
vào xem đi.”

Trình Mục Vân đi vào nhà kho bẩn thỉu và bừa bộn. Vương Văn Hạo nằm ở
một góc, mắt bị tấm vải đen bịt kín.

Trình Mục Vân tiến lại gần, cúi xuống nhấc cằm đối phương, ép anh ta
ngẩng đầu, đồng thời nói nhỏ: “Bạn của tôi! Không ngờ chúng ta lại gặp
nhau nhanh như vậy.”

Khóe miệng Vương Văn Hạo giật giật: “Ông chủ Trình? Anh… anh là Trình
Mục Vân ư?”

Trình Mục Vân ghé sát tai anh ta: “Là tôi.”

Vương Văn Hạo như bị điện giật, lập tức lùi lại phía sau, cho tới khi đụng
phải đống đồ, bụi bay mù mịt. Anh ta đột nhiên la toáng lên.

Trình Mục Vân đưa mắt ra hiệu với Mạnh Lương Xuyên. Anh ta liền chặt
mạnh vào gáy Vương Văn Hạo, khiến anh ta gục xuống đất.

Mạnh Lương Xuyên nói với Trình Mục Vân: “Tôi sẽ bố trí để cảnh sát cứu
anh ta. Anh ta sẽ trở về Moscow an toàn.”

Trình Mục Vân rút con dao găm từ thắt lưng. Vương Văn Hạo cần một chút
thương tích mới có sức thuyết phục.

Lười dao màu bạc từ mặt lướt xuống cổ Vương Văn Hạo. Trong đầu anh
chợt hiện lên hình ảnh Ôn Hàn tình nguyện làm con tin để bảo vệ anh ta.

Đây chính là sự đố kị ư?

Máu từ cổ Vương Văn Hạo từ từ chảy xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.