CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 142

Ôn Hàn không dám tin vào những điều mình vừa nghe được. Có lẽ, người
đàn ông này vốn là vậy. Bởi vì anh che giấu sự tàn nhẫn quá kỹ nên cô mới
nhầm tưởng bản thân có thể ảnh hưởng đến quyết định của anh như những
nhân vật nữ chính trong các bộ phim điện ảnh.

Lời nhắc nhở của Agassi, sự truy vấn của cảnh sát ở Đại sứ quán và những
gì diễn ra trước mắt khiến cô không có cách nào né tránh một sự thật: Người
đàn ông này vốn coi sinh mạng như cỏ rác.

Ôn Hàn cảm thấy lồng ngực tắc nghẽn. Cô rất sợ hãi, sợ người đàn ông đột
nhiên trở mặt này. Mặc dù vậy, cô không thể khoanh tay đứng nhìn anh sát
hại người bạn vô tội của mình.

Ôn Hàn nghiến răng, giơ bàn tay run run cầm lấy con dao từ tay anh. Cô
nắm chặt, nhằm thẳng về phía Trình Mục Vân.

Trên thực tế, cô không biết sự lựa chọn của mình là gì nữa.

Trình Mục Vân từng là một người thủ đoạn tàn nhẫn. Đúng như anh nói, thế
giới của anh không có sự khoan dung và nhân từ. Với kẻ phản bội, anh sẽ trả
lại gấp mười lần. Với kẻ xấu, anh sẽ cho đối phương biết thế nào là “ác giả
ác báo”.

Vào thời khắc mũi dao đâm về phía Trình Mục Vân, anh đã nhanh như cắt
đoạt lấy rồi gí vào xương quai xanh của cô.

Ôn Hàn không kịp phản ứng. Cô có thể nhìn thấy bàn tay cầm dao của người
đàn ông, sau đó là đôi mắt phẫn nộ nhìn mình chằm chằm. Anh cất giọng
lạnh lẽo: “Em còn muốn cứu anh ta hay không?”

Ôn Hàn hít một hơi sâu, cố đè nén nỗi đau trong lồng ngực. Cô nghiến răng:
“Anh…”

“Còn muốn… cứu anh ta không?” Trình Mục Vân nói rành rọt từng từ một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.