CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 183

“Điển tích Phật học ư?” Có người hỏi: “Hòa thượng có thể học thuộc nhiều
như vậy sao?”

“A Na Luật thấy Diêm Phù Đề, như nhìn thấy quả amla trong lòng bàn tay.”
Anh tùy tiện đáp.

“Hả? Ý là gì thế?”

A Na Luật là một trong mười đại đệ tử của Phật Đà, Diêm Phù Đề có nhiều
nghĩa, thường ám chỉ nhân gian, tức là nhìn nhân gian như quả amla trong
lòng bàn tay. Ôn Hàn nghĩ.

“Rất phức tạp.” Trình Mục Vân mỉm cười, dùng ba chữ để chặn họng kẻ
hiếu kỳ.

Cô gái tóc ngắn cảm thấy thú vị, lại hỏi anh về điển tích liên quan đến quả
amla. Người phụ nữ tóc dài ngồi cạnh cô ta không có hứng thú với Phật
giáo, nói đùa: “Đọc kinh Phật cũng vô dụng, cậu đừng hỏi nữa, nghe mà đau
đầu.” Cô ta nhướng mày hỏi Ôn Hàn: “Phải vậy không? Chắc cô cũng cảm
thấy mấy chuyện này vô vị đúng không?”

Ôn Hàn không nhịn được cười: “Tôi tín Phật.”

Người phụ nữ tóc dài cũng cười: “Thế à? Vậy cô có thể kể với tôi về điển
tích mà tôi có khả năng nghe hiểu, khiến tôi nảy sinh hứng thú với Phật giáo
hay không?”

Ôn Hàn ngẫm nghĩ rồi lên tiếng: “Vừa rồi vị lạt ma này…” Vô duyên vô cớ
có chút chột dạ, cô lại liếc Trình Mục Vân nhưng anh không hề có phản ứng,
vẫn cắm cúi vào quyển sách của mình: “Nói có chút phức tạp. Tôi lấy một ví
dụ đơn giản, cô đã từng nghe qua thành ngữ “mua dây buộc mình” chưa?”

Trình Mục Vân dừng động tác giở sách.

Cô gái tóc dài cười: “Tôi học từ thời cấp một.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.