CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 206

con bé, mặc nó bày trò.” Trình Mục Vân đáp lại bằng tiếng Anh, thể hiện là
một người anh trai đạt yêu cầu, không hề để ý đến chuyện những người đàn
ông này theo đuổi cô. Trong khi mười lăm phút trước đó, anh còn đang miệt
mài hôn lên từng tấc da trên cơ thể cô ở trong căn phòng nhỏ.

Đã bao lâu rồi Ôn Hàn không có một giấc ngủ tử tế? Chỉ nhớ kể từ thời
điểm cắt tóc cho Trình Mục Vân ở trong ngôi đền của Nepal, cô đã không
được ngủ yên giấc. Lúc ở trên tàu hỏa, cô cũng gần như thức thâu đêm.

Đêm hôm nay, Ôn Hàn ngủ rất say. Thậm chí cô còn nằm mơ mình đẩy cửa
nhà ở Moscow, nhìn thấy một người đàn ông quay lưng về phía mình. Cô
gọi tên anh nhưng anh hoàn toàn bất động, cũng chẳng ngoảnh đầu.

Xúc cảm ươn ướt ở vành tai đã kéo Ôn Hàn thoát khỏi giấc mộng. Cô nửa
tình nửa mê, vẫn chìm trong tâm trạng bi thương khi người đàn ông ấy
không đoái hoài đến mình.

Trình Mục Vân nhanh chóng nằm đè lên người cô: “Chào buổi sáng!”

“Ừm.” Ôn Hàn mơ màng đáp.

“Em có từng nghĩ, nếu tôi thật sự là kẻ xấu thì em làm thế nào để thoát thân
không?”

Ôn Hàn thì thầm: “Em sẽ cướp đồ của người Ấn Độ, sau đó bị đưa đến đồn
cảnh sát rồi tìm cơ hội bỏ trốn.”

Ngoài cửa chợt vang lên tiếng bước chân đi đi lại lại.

“Ý kiến hay.” Trình Mục Vân gật đầu, lại hỏi: “Em có biết bọn họ chuẩn bị
làm gì không?” Anh chỉ tay về phía cửa ra vào: “Còn nửa tiếng nữa ánh
dương sẽ nhô khỏi đường chân trời. Bên bờ sông sẽ có rất đông người cầu
nguyện, nhân tiện dùng nước sông rửa sạch nghiệp chướng của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.