CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 213

Trình Mục Vân đáp: “Nếu đến một cô bé tuổi đôi mươi cũng không lừa nổi,
cô còn có thể lừa những người đã từng trải qua huấn luyện hay sao?”

Ôn Hàn không nên biết về thân phận và mối quan hệ giữa các thành viên
trong đám bọn anh. Cô càng mù mờ càng tốt, điều này có lợi cho cô cũng
bảo đảm an toàn cho người của Trình Mục Vân.

Nghi thức tế lễ tới giai đoạn cao trào, du khách bắt đầu vỗ tay rào rào. Trình
Mục Vân và người phụ nữ kia quay về bên Ôn Hàn. Cô ngồi dịch sang một
bên, nhường chỗ cho họ. Trước mặt mọi người, cô vẫn là em gái của anh. Cô
ngồi thẳng lưng, cố gắng không để ý đến người phụ nữ bên cạnh.

Cả buổi tối, Trình Mục Vân không nói một câu tử tế với cô. Trong khi đó,
thỉnh thoảng anh quay sang trò chuyện với người phụ nữ kia, khóe miệng
thấp thoáng nụ cười.

Ôn Hàn rất muốn nói với anh câu gì đó nhưng niềm kiêu hãnh từ đáy lòng
không cho phép cô làm vậy. Ngày hôm qua yêu cầu anh ở bên mình, trên
giường dùng phương thức bạo dạn chủ động cùng anh ân ái đã là giới hạn
cao nhất mà cô có thể làm được.

Dường như chỉ cần người phụ nữ này xuất hiện, mọi nỗ lực của cô lại quay
về con số không.

Nơi đây đang diễn ra buổi tế lễ náo nhiệt. Phía xa xa vẫn còn có người thiêu
xác. Đây là một nền văn hóa mà Ôn Hàn chưa gặp bao giờ. Hơn nữa, thân ở
đất khách quê người cũng khiến tâm hồn cô không thể tĩnh lặng. Cô cúi
xuống, nhìn gấu váy của mình. Xem ra, Phật tổ cảm thấy tâm nguyện của cô
quá nhỏ nhoi, không đáng bận tâm nên buổi sáng vừa cầu nguyện, bây giờ
đã cho cô câu trả lời.

Phát hiện ra tâm trạng của Ôn Hàn như rơi xuống đáy vực, Trình Mục Vân
trầm ngâm vài giây rồi lại tiếp tục thì thầm trò chuyện với người phụ nữ bên
cạnh. Không một ai nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.