CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 220

sáu mươi mốt người khác đang ở trong bóng tối dõi theo nhất cử nhất động
của họ. Không ai có thể thoát thân.”

Nhận được thông báo đến vườn cafe của Trình Mục Vân, kể cả tên nội gián
có suy đoán đây là cái bẫy đi chăng nữa, hắn cũng buộc phải đến điểm hẹn.
Bằng không, coi như hắn trực tiếp thừa nhận thân phận của mình.

Thế giới quan của Trình Mục Vân đúng như anh từng nói, không có lòng
nhân từ và khoan dung. Đối với kẻ phản bội, anh sẽ trả lại gấp mười lần
những gì hắn gây ra. Đối với kẻ ác, anh sẽ cho đối phương biết thế nào là
“ác giả ác báo”. Một người bạn cảnh sát Trung Quốc của anh bỏ mạng ở
hang ổ của tổ chức buôn lậu, anh đã kéo chúng ra ngoài ánh sáng. Hang ổ bị
triệt phá, nhổ cỏ nhổ tận gốc.

Đối với kẻ ác, quả thực anh còn nghiêm khắc hơn mười tám tầng địa ngục.

Mười ba sinh mạng của mười năm trước, cộng thêm Châu Khắc nữa là mười
bốn mạng sống của anh em, làm sao anh có thể tha cho tên nội gián.

Đây chính là “gia pháp” của anh.

Trong đầu Mạnh Lương Xuyên chợt hiện ra cảnh tượng: Đại điện được thắp
sáng bởi những ngọn đèn dầu, các pho tượng La Hán đứng ở hai bên lặng lẽ
nhìn xuống bốn người ở giữa đại điện: Châu Châu, Phó Minh, Tiểu Trang và
Trần Uyên.

Sau bữa tối, có người dựng một lều bạt màu trắng trong vườn cafe. Nhiều
năm trước, Trình Mục Vân từng cứu con trai của ông chủ gia tộc từ tay bọn
bắt cóc nên nghiễm nhiên trở thành khách quý. Anh cùng mấy người bạn cũ
ngồi chơi bài.

Ôn Hàn đứng một lúc, quan sát lều bạt trắng đang ồn ào náo nhiệt từ phía xa
xa. Sau đó, cô quyết định đi dạo một vòng. Cô đi men theo đường dẫn nước
về phía Bắc, nhanh chóng nghe thấy tiếng nhạc xập xình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.