CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 278

trong nhóm của các anh có một người là “tay trong” của lãnh đạo tổ chức
hình cảnh đã rất nhiều năm rồi.

“Vậy sao?” Khóe mắt Trình Mục Vân vụt qua nụ cười đặc biệt của riêng
anh. Anh im lặng chờ Mạnh Lương Xuyên nói tiếp.

Mạnh Lương Xuyên chau mày: “Nhiệm vụ của anh ta là giám sát anh. Chắc
bản thân anh cũng biết rõ, anh không phải là người thuộc hệ thống của
chúng tôi. Hơn nữa, anh từng ngồi tù, từng có tiền án.”

Im lặng vài giây, Mạnh Lương Xuyên tiếp tục lên tiếng: “Lần này anh đột
ngột trở về, Phó Nhất Minh còn phối hợp với anh, triệu tập toàn bộ thành
viên của tổ hành động tới Nepal và Ấn Độ. Điều này khiến cấp trên rất căng
thẳng. Nhân viên nằm vùng cũng nhận nhiệm vụ tiếp tục giám sát anh. Anh
xem anh đã làm gì?” Anh ta thở dài: “Mọi người vốn định im lặng nhưng
một khi xảy ra án mạng thì sự việc lại khác. Chúng tôi đều là cảnh sát,
không thể dùng cách thức của xã hội đen, không thể có chuyện ai phản bội
tổ chức sẽ bị chặt chân chặt tay hoặc bị giết chết.”

Trình Mục Vân gật đầu, cầm chai nước, liếc Mạnh Lương Xuyên một cái.
Đối phương cười: “Anh uống đi, nước là chuẩn bị cho anh đó.”

Trình Mục Vân vặn nắp chai, uống một ngụm.

Mạnh Lương Xuyên thở dài: “Châu Khắc và Trang Diễn trên thực tế đều là
cảnh sát nên chúng tôi không thể không truy cứu. Tất nhiên, tôi và anh em
của tôi ở Nepal đều có thể làm chứng, cái chết của Châu Khắc chẳng liên
quan đến anh. Nhưng Trang Diễn qua đời quá đột ngột, anh không những
không cho khám nghiệm tử thi, còn tự ý chuyển thi thể đi mất. Làm vậy là
trái nguyên tắc. Vì thế, người cảnh sát nằm vùng đó đã báo tin cho tôi… Tôi
báo lên cấp trên. Sau đó, cấp trên ra lệnh phải đưa anh đi.”

Trình Mục Vân gật đầu, cuối cùng hỏi lại: “Vì thế… người này là ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.