CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 312

Vô số nhà sư khổ hạnh kết hợp thành một đoàn diễu hành, thu hút không ít
du khách. Nhiều người dân địa phương cũng đứng vây quanh theo dõi. Đoàn
người huyên náo tiến về phía đám khói hỏa táng thi thể mù mịt ở đằng
trước.

Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, Ôn Hàn cũng chạy theo bọn họ, cố gắng len lỏi
vào đám đông.

Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cô lập tức lùi lại. Các nhà sư khổ hạnh
không mặc đồ, quả thực không thể nhìn nổi.

“Sao thế? Em phát hiện vẫn là thân hình của tôi đẹp hơn có đúng không?”
Trình Mục Vân trêu cô. Vừa nói, anh vừa xoay xoay cánh tay phải.

Rất tốt, mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường.

Buổi đêm, Trình Mục Vân mời mấy nhân viên giám sát ăn khuya tại một
nhà hàng nhỏ gần nơi ở của bọn họ. Ôn Hàn ngồi trong góc, trước mặt cô là
ngọn đèn vàng không có chao, treo lủng lẳng trên mặt bàn.

Ban đầu, đối phương tỏ ra dè dặt. Nhưng sau đó, phát hiện Trình Mục Vân
không hề né tránh khi nhắc đến quá khứ, họ bắt đầu thoải mái hơn.

Tất nhiên, để đề phòng bất trắc, vẫn có hai người đi mua cơm hộp ở nơi
khác chứ không ăn đồ do Trình Mục Vân chiêu đãi.

Ăn xong, Trình Mục Vân đi đến chậu than ở giữa phòng, giơ tay sưởi ấm.
Anh đứng quay lưng về phía mọi người, ánh lửa tạo thành một quầng sáng
nhàn nhạt xung quanh anh.

“Các vị liệu có từng nghĩ qua, nếu một trong bốn vị là kẻ phản bội của tổ
hành động, vậy thì trong căn phòng này sẽ xảy ra chuyện gì không?” Trình
Mục Vân bất chợt hỏi bằng tiếng Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.