CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 313

Căn phòng trở nên yên tĩnh trong giây lát. Bóng anh hắt lên bức tường phía
đối diện, tựa như đang quan sát mọi người từ trên cao.

“Ông chủ Trình.” Người phụ nữ duy nhất của nhóm giám sát ho khẽ một
tiếng: “Tôi muốn nhắc nhở anh. Từng câu từng từ mà anh nói sẽ được chúng
tôi truyền đạt nguyên vẹn lên cấp trên. Tốt nhất anh nên cẩn thận một chút.”

Trình Mục Vân nghiêng người, mỉm cười: “Vậy sao?”

“Tất nhiên, nhiều lúc tin tức truyền đi cũng sẽ bị bỏ sót.” Một người đàn ông
và nốt miếng cơm cuối cùng trong hộp: “Ví như như bây giờ, tôi đã say rồi.”

Một người khác tiếp lời: “Chúng tôi thật sự không muốn đắc tội với tổ hành
động Moscow và tên điên khùng Phó Nhất Minh. Vì thế, mong anh hãy nói
ít thôi, để chúng tôi nhẹ nhõm một chút.”

Người cuối cùng cũng bày tỏ lập trường: “Xét ở góc độ cá nhân, tôi cho rằng
phàm là nội gián thì nên đưa bọn chúng đi gặp Thượng đế hết.”

Qưa những lời này, bọn họ ngầm ám chỉ: Chỉ cần Trình Mục Vân không lưu
lại sơ hở rõ rệt, bọn họ sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho anh.

Trình Mục Vân cười: “Các vị đừng căng thẳng. Tuy cái đầu của tôi khá đắt
nhưng tôi tin, các vị cũng không dám tùy tiện đem bán nó.”

Anh đi đến sau lưng Ôn Hàn, cất giọng dịu dàng bằng tiếng Nga: “Bảo bối
hãy ăn nhiều một chút. Em xem, em lại gầy hơn rồi.” Lúc nói câu này, ánh
mắt anh dừng lại ở bộ ngực của cô.

Ôn Hàn đỏ mặt, lầm bầm bằng tiếng Nga: “Đôi lúc anh vô lại y như mấy
người đàn ông trung niên say khướt ở ngõ nhỏ đằng sau các quán bar ấy.”

Bốn nhân viên giám sát không hiểu đôi nam nữ nói chuyện gì. Họ lại trao
đổi bằng ánh mắt nhưng chẳng nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.