CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 326

thành bởi mười tám nghìn cây tre, trong khoảng thòi gian hơn nửa năm.
Ngoài cây tre, nó không có bất cứ vật liệu nào khác.

Ôn Hàn cũng nhìn qua bên đó. Đài tre không có vật liệu khác ư? Thế thì bọn
họ dựng kiểu gì nhỉ?

“Hơn nữa, nó là thánh địa, rỗng ở bên trong, chứa rất nhiều bảo vật quý giá
mà chủ nhân của chúng tôi hiến tặng Phật tổ.” Anh chàng người Ấn Độ cất
giọng đầy tự hào: “Quý vị hãy yên tâm, nó rất an toàn, vô cùng an toàn,
tuyệt đối không xảy ra tình huống bất trắc. Tôi bảo đảm hơn ba mươi người
đứng trên đó cũng chẳng thành vấn đề.”

Nó đúng là an toàn. Nhưng cũng chỉ có ông chủ trang viên và mấy nhà sư
mới được quyền đứng lên đó.

Ôn Hàn đang chìm trong suy tư, tiếng nhạc đột nhiên vọng tới. Đám khách
quý đứng đợi dưới trời nắng như đổ lửa thở phào nhẹ nhõm. Xem ra, đoàn
người đã quay về.

Ông chủ trang viên nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Đôi bàn chân trần của ông ta đã dính đầy bùn đất nhưng ông ta tựa như
không hay biết. Ông ta đi thẳng tới cái dàn tre cao cao. Buổi lễ chính thức
bắt đầu.

Ôn Hàn và Trình Mục Vân cũng đi theo đám đông tới nơi đó. Dưới ánh nắng
gay gắt, ông chủ trang viên được hai nhà sư bên cạnh cởi áo ngoài, chỉ để lại
áo dài màu trắng.

Buổi lễ tiến hành rất nhanh, cũng rất thuận lợi.

Đến khi kết thúc, không chỉ đôi chân mà ngay cả thắt lưng Ôn Hàn cũng
muốn gãy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.