CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 352

Anh ta nhanh chóng dẫn về một người lái xe ba bánh. Người đàn ông Ấn Độ
đó dịch lại lời nói của Ôn Hàn, ông già mới cầm thứ mà cô vừa nhét vào tay
ông ta lên xem. Sau đó, ông ta gật đầu, nói một câu bằng tiếng địa phương.

“Ông già biết thứ này là gì.” Người phiên dịch nói tiếng Anh theo âm điệu
Ấn Độ rất nặng.

“Gì cơ?”

“Live alone.”

“Live alone ư?” Ôn Hàn tỏ ra mù mờ.

“Đúng, đúng rồi, là live alone.” Mạnh Lương Xuyên đột nhiên bừng tỉnh:
“Là “độc hoạt”... vị thuốc này gọi là “độc hoạt”.”

Độc hoạt ư?

Ôn Hàn chấn động, huyết mạch sôi sục. Tâm trạng sốt ruột và lo lắng tan
biến trong giây lát. Là độc hoạt! Trình Mục Vân đã sớm định liệu chuyện
xảy ra ngày hôm nay. Tất cả là do anh sắp đặt, bằng không, anh sẽ không để
lại thứ này, nhắn nhủ cô hãy một mình tiếp tục cuộc sống.

Cô xúc động lắc tay Mạnh Lương Xuyên: “Tôi nói cho anh biết, anh ấy vẫn
còn sống. Anh ấy chưa chết, chẳng ai có thể sát hại anh ấy. Anh ấy đưa cho
tôi cái này là sợ tôi lo lắng, đúng không?”

Mạnh Lương Xuyên đờ ra: “Khoan đã, cô hãy nói chậm một chút. Ý cô là
gì? Trình Mục Vân sớm đưa cho cô thứ này là muốn ngầm ám chỉ anh ta vẫn
còn sống?”

“Chắc chắn là vậy.”

“Cô Ôn này, cô không nghĩ tới một khả năng khác. Anh ta biết bản thân có
thể bỏ mạng trên đất nước Ấn Độ bất cứ lúc nào nên mới để lại thứ này cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.