CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 363

Ôn Hàn nhìn thấy những vật phẩm chứa đầy kỷ niệm như áo sơ mi bị Trình
Mục Vân giật đứt cúc, váy dài, còn cả chiếc mũ rộng vành đội hôm đi vẽ
Henna Tattoo... Trong vali còn có cả hộ chiếu của cô nữa.

Mạnh Lương Xuyên cầm quyển hộ chiếu, đi ra ngoài khoảng một tiếng đồng
hồ. Lúc anh ta quay lại, trên quyển hộ chiếu đã có đầy đủ thủ tục nhập cảnh.
Ngoài ra, anh ta còn cầm theo vé máy bay về Moscow.

Điều đó có nghĩa là, Ôn Hàn có thể quay về Moscow bất cứ lúc nào. Tuy
nhiên, cấp trên đã truyền đạt mệnh lệnh, người phụ nữ này phải rời khỏi Ấn
Độ vào buổi tối ngày hôm nay.

“Cô Ôn.” Mạnh Lương Xuyên hắng giọng: “Tôi rất vinh hạnh khi được gặp
cô và Trình Mục Vân ở Nepal. Tôi nghĩ, đây sẽ là hồi ức quý giá nhất trong
cuộc đời tôi. Tôi rất kính trọng người đàn ông của cô. Tuy lần này không thể
giúp anh ta nhưng có thể cùng anh ta vào sinh ra tử một lần ở sào huyệt của
tổ chức buôn lậu Nepal, tôi cũng không cảm thấy có gì tiếc nuối.”

Ôn Hàn ngước nhìn Mạnh Lương Xuyên.

“Cô nên biết, chỉ cần cô muốn, bất cứ người bạn nào của Trình Mục Vân
cũng sẽ giúp cô, trong đó bao gồm cả tôi.” Đây mới là câu quan trọng nhất
của anh ta.

Ôn Hàn lặng thinh, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại một ý nghĩ. Không biết còn
cách nào có thể tìm ra anh...

Não bộ của cô chợt vụt qua một hình ảnh mờ nhạt. Đó là tấm bưu thiếp in
hình ảnh Sarnath.

Sarnath...

Ôn Hàn chợt bừng tỉnh: “Hãy đưa tôi đến một nơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.