Tóm lại, chắc là vì nửa cuộc đời trước anh ta ăn chay, cộng thêm việc Trình
Mục Vân mặc áo cà sa trong nửa sau cuộc đời nên tối hôm đó, anh ta đã
may mắn cứu được mạng sống của người anh họ từ cõi chết. Toàn thân đầy
máu, Trình Mục Vân quỳ gối trước đống thi thể máu thịt bầy nhầy, lặng lẽ
áp mặt vào từng người anh em đã không tiếc tính mạng để bảo vệ anh.
Sau đó...
Có chút cảm động khi nghe câu chuyện, Nam Bắc nói nhỏ: “Đây là lần đầu
tiên em thấy anh khen người khác.”
“Anh đang khen anh ấy sao?” Trình Mục Dương vuốt ve vành tai Nam Bắc:
“Anh đang lên án đấy chứ. Nếu chẳng phải anh ấy bỏ nhà đi mười năm, anh
cũng không cần chia tay em ở Bỉ, đồng thời không có cách nào lập tức đi
tìm em.”
Nam Bắc cười khẽ một tiếng.
Ôn Hàn lặng lẽ nghe họ nói chuyện. Cô cảm thấy ngưỡng mộ người phụ nữ
bên cạnh. Bởi vì cô ấy dường như cùng một thế giới với hai người đàn ông
ngay từ thuở ban đầu.
“Anh họ anh vẫn chưa đến sao?” Nam Bắc giơ tay xem đồng hồ.
Lúc cô nói câu này, nhân vật chính trong câu chuyện vừa rồi đã xuất hiện.
Anh thong thả bước xuống bậc thang, nghiêng người tránh những đôi nam
nữ say rượu rồi đi thẳng tới cái bàn ở góc trong cùng.
Tất cả đều đã kết thúc. Nửa tiếng trước, Phó Nhất Minh cho anh xem hồ sơ
về tên tội phạm bị tử hình. Trong cuộc đấu tranh với tập đoàn buôn lậu, tổ
hành động Moscow đã giành thắng lợi. Tuy thắng lợi này chỉ mang tính tạm
thời, bóng tối vẫn còn tồn tại nhưng ít nhất cũng khiến Trình Mục Vân thở
phào nhẹ nhõm, quyết định đưa Ôn Hàn về gặp bố mẹ nuôi. Vì sự an toàn