CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 79

Trình Mục Vân nhìn đồng hồ, nói với Agassi: “Các cô có thể ngủ thêm một
giấc, lát nữa trời mới sáng.” Đồng tử của anh phản chiếu ngọn lửa bập bùng,
còn nóng bỏng hơn cả rượu mạnh, mặc dù anh không hề động đến một giọt
rượu.

Tâm trí Ôn Hàn có chút phiêu diêu. Bởi vì có ít rượu vào người nên toàn
thân cô nóng bừng. Cô trầm mặc đứng dậy quay về lều bạt. Lần này, cô
nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Vừa nhắm mắt, cô như bị chìm trong xoáy
nước, đầu óc quay cuồng tới mức tựa hồ mất đi ý thức.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Ôn Hàn bị đánh thức bởi tiếng thét kinh hoàng.
Cô lập tức ngồi dậy, nhận ra đây không phải giấc mộng. Cô nhanh chóng ra
khỏi lều bạt.

Bên đống lửa không có ai nhưng đang có rất nhiều người ôm đầu, ngồi xổm
cạnh lều bạt. Vừa tiến về phía trước hai bước, Ôn Hàn liền bị một người kéo
tay, ngồi thụp xuống.

“Là bọn săn trộm. Nhất định là đám săn trộm, nhiều chó ngao Tây Tạng
quá.” Agassi rên rỉ bằng tiếng Nga bên tai cô.

Cổ tay Ôn Hàn bị siết chặt đến đau nhói. Cô vỗ vỗ lên tay Agassi, đồng thời
đảo mắt xung quanh nhưng không tìm thấy hai hướng dẫn viên lẫn Trình
Mục Vân và Mạnh Lương Xuyên. Bốn bề chỉ toàn là tiếng chó gào rú hung
hãn.

Hai người lính gác rừng tựa vào tảng đá lớn ở gần đó, bịt vết thương trên
thân thể. Một người cầm khẩu súng săn lùi lại phía sau. Qua chỗ Ôn Hàn,
anh ta nheo nheo mắt: “Gặp đám súc sinh là phải chém ngay. Không chém,
các cô sẽ bị chúng cắt chết.”

Ôn Hàn nhận ra đó chính là Mạnh Lương Xuyên. Anh ta rút con dao, ném
xuống dưới chân cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.