CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 81

Trên người Trình Mục Vân dính đầy máu, tuy nhiên đều là máu của người
khác và máu của Ôn Hàn.

Anh đặt Ôn Hàn lên đùi mình, ngồi trên chiếc giường gấp trong lều bạt.
Đám du khách sợ chết khiếp, đều tụ tập xung quanh, như thể đối với bọn họ,
chỉ có hai người đàn ông này và hướng dẫn viên mới là chỗ dựa đáng tin
cậy.

Khu vực cắm trại ngổn ngang xác của đám cho ngao và những kẻ săn trộm.
Cảnh tượng quá kích thích cảm quan và tinh thần, người bình thường khó
mà chịu đựng nổi.

“Tôi thấy cô ấy có vẻ bị thương nặng…”

“Suỵt”. Trình Mục Vân cắt ngang lời Mạnh Lương Xuyên.

Bắt gặp nửa thân trên toàn máu của Ôn Hàn, sắc mặt Vương Văn Hạo tái
nhợt. Anh ta rất lo lắng và xót xa nhưng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn.
Trình Mục Vân đã cứu mạng Ôn Hàn. Sau khi thoát khỏi hồ nước đầy cá
sấu, việc đầu tiên người đàn ông đó làm là bế Ôn Hàn lên. Vì thế, anh ta
chẳng có cớ giành cô về.

Tầm nhìn của Ôn Hàn rất mơ hồ, cô chỉ lờ mờ nhận ra, người đang ở bên
cạnh mình là Trình Mục Vân. Cô đang bị sốt cao, cổ họng khô rát, toàn thân
đau đến mức linh hồn phiêu dạt tận phương nào.

“Em yêu…” Trình Mục Vân ghé sát miệng vào tai Ôn Hàn thì thầm bằng
tiếng Nga như nói với người tình: “Lần đầu tiên tôi gặp em, em chắp hai tay
trước ngực, hai ngón trỏ của em vô thức cọ nhẹ vào nhau. Em có biết
không? Cử chỉ đó là muốn thu hút sự chú ý của tôi…” Anh vuốt ve cánh tay
cô: “Tôi có khả năng quan sát rất tốt, đến mức nhất cử nhất động của bất cứ
người nào, tôi cũng để ý.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.