CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 84

Agassi nói không ngừng nghỉ. Ôn Hàn động đậy người một cách khó nhọc,
cô cảm thấy xương cốt rã rời.

Đến buổi tối, Ôn Hàn chỉ ăn một chút đồ bởi cô nuốt không trôi. Agassi
mang thuốc kháng sinh và thuốc tê cho cô. Nhưng đến khâu bôi thuốc vào
vết thương, cô ta không đủ can đảm nên lại chạy đi tìm Mạnh Lương Xuyên.

Mạnh Lương Xuyên đặt nắm đấm lên miệng, ho một tiếng: “Tôi chỉ từng
bôi thuốc cho đàn ông nên hơi nặng tay, cô Ôn đừng chê nhé!”

Mạnh Lương Xuyên chắc chắn không khiêm tốn. Chỉ riêng hành động tháo
băng, cô đã đau đến mức thốt ra tiếng rên. Vì thế, cô chỉ còn cách nghĩ đến
chuyện khác để phân tán sự chú ý: “Hôm qua, bạn của anh bị rơi xuống
nước. Anh ấy có đụng phải cá Sấu không?”

Mạnh Lương Xuyên cười hì hì: “Trình Mục Vân ư? Hôm qua suýt nữa anh
ta chết ở dưới đó.”

Ngữ khí của anh ta nhẹ nhõm, trong khi cô khiếp đảm. Tuy nhiên, Ôn Hàn
cũng phát hiện, bản thân chẳng có tư cách lo lắng cho anh. Cho tới bây, cô
mới được nghe tên thật của anh từ miệng người khác.

Mạnh Lương Xuyên tiếp tục lải nhải, nào là nên vớt cá sấu bị Trình Mục
Vân đâm bán cho dân buôn lậu. Vài giây sau, anh ta lại bảo không được,
Nepal hiện giờ rất nghiêm khắc đối với vấn đề buôn lậu…

Thủ pháp xử lí vết thương của anh ta đúng là chẳng ra sao. Đến khi anh ta
xong việc, toàn thân Ôn Hàn rịn đầy mồ hôi.

Bên ngoài lều bạt, mọi người không ngủ được nên vây quanh đống lửa ca
hát, trò chuyện và uống rượu, cố tình dùng những việc làm này để chống lại
nỗi sợ hãi khi màn đêm buông xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.