CÂM LẶNG - Trang 111

kiếp nào đã gây nên chuyện. Bọn họ chỉ là lao công thôi. Và ngay khi
cái chế độ này nắm được kẻ thủ ác trong tay, thẩm phán thích tuyên án
thế nào thì tuyên án thế ấy, thẩm phán nắm quyền sinh sát, không phải
cớm bọn anh. Và cái chế độ này thả ra hàng đàn những kẻ điên chỉ vì
chúng cải tạo tốt.

Rath đã từng nghĩ rằng mình sẽ tìm thấy sự thỏa mãn khi tống lũ

tội phạm hiếp dâm vào tù. Đúng, có một chút thỏa mãn về mặt công
việc, nhưng cá nhân anh thì không thấy thế. Đám con mồi của anh,
chúng hoàn toàn không sợ hãi, không quan tâm khi phải vào tù. Chúng
chào đón nơi ấy, nơi chúng có thể sống giữa đồng loại. Nơi chúng có
thể khoe khoang những chiến tích và học tập lẫn nhau, đắm mình
trong cái sự cảm thông lẫn nhau khi kể về những gì khiến chúng cảm
thấy bị thiệt thòi. Bố mẹ, giáo viên, vợ, cớm, v.v... Cùng nhau lập kế
hoạch cho những vụ tiếp theo sau khi được thả. Điểm duy nhất khiến
chúng không hài lòng khi ở tù đó là chúng không có đối tượng để thỏa
mãn cái thú vui bệnh hoạn - nguyên nhân chính đưa chúng vào tù lúc
ban đầu. Cuộc sống tội phạm giống như là một trạng thái tâm lý, một
thứ đức tin không yếu ớt hơn bất kỳ đức tin nào trên thế gian, vượt qua
cả lý trí và đạo đức. Anh không thể kiềm chế một thứ đức tin bằng
ngục tù, đáng buồn là vậy.

Một nét xấu hổ lan ra khắp gương mặt Laroche. “Cải tạo tốt giờ

có thể được giảm tới sáu tuần thụ án mỗi năm.”

“Nhân với mười sáu năm.” Anh nhấp một ngụm.
Rath đứng bật dậy, từng tế bào trong cơ thể rung lên, gào thét như

tiếng phát ra từ đường dây điện cao thế.

“Thật dễ dàng.” Laroche nói trong cay đắng.
“Thằng khốn đó đã giết chị tôi!”
“Tôi biết.”
“Không, ông chả biết cái đếch gì hết!”
Cảm giác nóng chảy phủ lấy nắm đấm của Rath, máu rỉ ra từ kẽ

ngón tay, móng tay anh cắm sâu vào thịt. “Tuyệt đối không thể thả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.