CÂM LẶNG - Trang 113

CHƯƠNG 17

R

ath lao vào trong bếp, thầm hối hận vì mình quá phũ phàng với

Laroche - anh ấy chỉ là một người đưa tin vô tội. Sau lưng như bị xé
rách bởi cơn đau, đầu nóng hừng hực và tràn ngập suy nghĩ báo thù.
Anh ngẩng đầu tu ừng ực chai Lagavulin. Rath muốn nói chuyện với
Rachel, anh cần phải nói chuyện với con bé, anh muốn nhìn thấy nó.
Anh muốn ở bên người thân duy nhất anh còn lại trên thế gian này.
Rath quay số. Hộp thư thoại đã đầy. Chết tiệt, con bé đi đâu vậy? Anh
lại ngẩng đầu tu chai rượu, nhắn tin cho Rachel, màn hình lờ mờ.

Ba đang đến đấy, cứu con khỏi cảnh cả tháng phải ăn mì ăn liền.

Yêu con nhiều, ba.

Rachel luôn cười vào mũi anh vì nhắn tin chuẩn ngữ pháp và

chính tả. “Ba, đó không phải là nhắn tin. Con không có thời gian đọc
tiểu thuyết đâu đấy.”

Rath phóng ra ngoài.
Tiếng động cơ xe gầm rú khi anh phóng trên đường 15, dừng xe ở

trạm Gas n’ Go để đổ xăng. Anh bước vào cửa hàng, vẫn để nguyên
vòi xăng bơm tự động, mua một bịch thịt bò khô và một lốc bia lon
Copenhagen. Lúc anh bước ra, chiếc Scout vẫn đang “uống” xăng ừng
ực.

Phía cuối phố, biển hiệu bên ngoài tiệm ăn Beehive Diner đã

sáng đèn, không xa là biển quán rượu Buck Rub và Bistro Henry - một
nhà hàng mới mở cố gắng hòa nhập vào địa phương.

Rath chợt nhớ tới Madeline ở Dress Shoppe - cô đã cho anh cái ý

tưởng mua thứ gì đó cho Rachel. Anh mới mua cho con bé một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.