CÂM LẶNG - Trang 124

cao trào và lại nhìn thấy ông bố - là anh. Anh không thể làm vậy với
con bé.

Rath quay lưng đi, thoáng nhìn thấy tấm bảng trắng treo bên cửa

phòng, bên trên có lời nhắn:

Ray Ray, bồ đang ở chỗ quái nào vậy hả?!! Lặn không sủi tăm

luôn! Chết mất xác ở chỗ nào rồi? Gọi cho tôi nhá. - B.

Máu Rath bỗng chốc như đông lại thành băng.
“Ây da! Anh già.” Một âm thanh vang lên từ phía xa.
Rath từ từ quay người lại, đập vào mắt anh là một cô gái với mái

tóc cạo gần sát vào da đầu, chừa lại một mảng tóc dài màu xanh che
qua một nửa gương mặt. Đôi mắt phủ trang điểm dày như mắt con gấu
bông bị trang trí quá lố. Cô gái cao lắm thì được cỡ 1m50 nhìn chằm
chằm anh từ sau dải tóc, miệng không ngừng nhai nhai thổi thổi bong
bóng kẹo cao su. Thân hình nho nhỏ lại có hai cánh tay lực lưỡng để
trần, áo ngắn lập dị màu tím để lộ cả một mảng bụng, hai bàn chân
trần xỏ khuyên lấp ló dưới ống loe quần bò mài ống quét loẹt quẹt trên
mặt đất.

“Làm gì vậy?” Cô gái lên tiếng.
“Tìm con gái tôi!”
Cô gái nhìn anh không chớp mắt.
“Tôi là Frank, là...”
“Ông già nhà Ray Ray ý hả?” Cô gái cắt lời.
Lại là Ray Ray...
“Cháu biết con bé?” Anh hỏi.
“Làm gì có ai không biết Ray Ray!”
“Cháu có biết hiện tại con bé có thể ở đâu không?”
“Chú thử gõ cửa chưa?”
Rath nhún vai.
“Thế thì cứ thử đi.” Cô gái ngước mắt nhìn lên trần nhà. Gõ nhịp

trên cánh cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.