CÂM LẶNG - Trang 135

chút, riêng trái tim thì đã biến mất hoàn toàn. Có khả năng cao là kẻ
đó đã lấy nó đi, mục đích và động cơ không rõ.”

“Cô muốn nói đây có thể là một nghi thức hoặc kiểu hiến tế nào

đó ư?” Grout nói chuyện có chút vấp. “Bây giờ là thời đại nào rồi?
1987 à?”

“Nghe có vẻ hão huyền, tôi biết. Một con gấu trúc Bắc Mỹ cũng

có thể đánh cắp bộ phận như trái tim mà không để lại dấu vết nào, bên
pháp y đang làm việc cật lực rồi.”

“Vậy là chúng ta có một cô gái mất tích tầm bảy tháng trước.”

Rath nó. “Có thể là bị bắt cóc cùng lúc hoặc sau khi bỏ nhà đi. Bị sát
hại, nguyên nhân tử vong có thể là do bị mổ phanh. Còn nguyên nhân
tử vong tiềm năng nào khác không?”

Sonja nhún vai. “Lou sẽ tiếp tục cập nhật cho chúng ta, theo như

kết luận tới giờ ta không thấy có dấu vết va đập đủ mạnh để gây tử
vong trên hộp sọ. Thương tích trên xương mặt đều không chí mạng -
hơn nữa đều là do va đập lúc trôi theo dòng nước.”

“Vậy, điều này có liên hệ gì tới những người khác?” Rath hỏi.
Sonja nháy mắt và Rath giật mình nhận ra rằng anh vừa lỡ mồm

tiết lộ bí mật.

“Những người khác?” Grout lên tiếng, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
“Có thêm ba cô gái khác cùng độ tuổi mất tích trong phạm vi bảy

mươi dặm trong vòng hơn một năm trở lại đây.” Sonja nói.

“Bố khỉ!” Grout đập tay lên đống giấy tờ. “Tôi phải được thông

báo chứ! Khốn kiếp! Thế quái nào mà tôi lại không được thông báo gì
hết?”

“Không tìm thấy sự liên hệ nào giữa bốn nạn nhân.” Rath nói,

“Nhưng linh cảm của tôi...”

Anh? Tôi đã có thể tìm ra được gì đó và mặc kệ cái linh cảm

chết tiệt của anh, tôi mời anh về là để...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.