CÂM LẶNG - Trang 146

những rặng đước và mặt nước phẳng lì xa tuốt tới tận chân trời. Chẳng
có gì cản tầm mắt ta được cả. Lũ rùa biển to đùng lượn lờ dưới thuyền,
nhạn biển lòng vòng trên đỉnh đầu, và có cả cá mập nữa nhé. Lũ cá
mập chanh, nhiều vô số kể. Tôi nghĩ phải đến một phần ba cá câu
được bị lũ đó đớp mất nhé. Nó chồm lên đớp ở ngay cạnh thuyền,
ngay sát CHÂN luôn nhé. Một phát cắn ngọt luôn làm lũ cá tắm trong
bể huyết.” Barrons nhăn nhở. “Còn mấy con cá to, đặc biệt to, loại
người ta trao giải ấy, mình phải săn nó. Có khi cả ba ngày chẳng bắt
được con nào đâu, nhưng lúc mà nó cắn câu ấy. Chà chà! Cậu phải
hiểu, nó giống như vật lộn với con bò tót bị ong đốt vào mông ấy.
Hoang dại, mạnh mẽ, mãnh liệt. Cả dân địa phương cũng thế, đám con
gái thật hoang dại, thật mãnh liệt. Họ chào đón mình tiến vào...”

“Ông không cần cố diễn thì trông cũng đủ khó coi rồi đấy biết

không hả?” Rath cười.

“Do luyện tập, luyện tập cả đấy, quá khen quá khen!”
“Gọi tôi lại chỉ để cười vào mặt tôi bằng mớ ảnh du lịch ư?”
“Chủ yếu là vậy.” Barrons nhìn Rath, mắt nheo lại, cả gương mặt

dần trở nên nghiêm túc.

“Cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?” Ông nói.
“Làm gì? Thì tôi giúp điều tra chứ làm gì?”
“Không phải, tôi hỏi là làm gì với cuộc sống của cậu kìa.”
“Ông nói thế để làm gì?”
“Cậu cũng bốn mươi... lăm tuổi rồi.”
“Bốn mươi hai.”
“Thất nghiệp.”
“Thám tử tư cũng kiếm khá lắm.”
“Và liên tục quay lại giúp điều tra.”
“Mọi người cần giúp đỡ mà!”
“Làm như tôi không biết ấy. Vì vậy. Quay lại đi.”
Rath bật cười, thở hổn hển. “Tội gì phải thế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.