CÂM LẶNG - Trang 31

“Nói về con gái cô đi!” Anh mở đầu.
Doris rít một hơi dài, ngừng một chút rồi thở ra.
Mandy là con một trong nhà. Doris đã từng mang thai hai lần “từ

cả triệu năm trước rồi” theo lời cô ấy nói. Sau đó, cô và người chồng
cũ đã bỏ nhà ra đi. Cuối cùng, Doris mang thai lần nữa ở tuổi ba mươi
lăm. “Tôi buộc phải làm vậy,” cô ấy thanh minh. “Những đứa bé đều
mắc phải vấn đề gì đó rất nghiêm trọng”. Vẩy tay xua đi làn khói trước
mặt, cô nói. “Anh hiểu không, tôi buộc phải phá thai, không có lựa
chọn nào khác.”

Rath không cần mớ thông tin này, nhưng anh để mặc cho Doris

tiếp tục vì rõ ràng cô ấy cần được giải tỏa, và nó sẽ khiến cô ấy bớt
căng thẳng đi một chút.

“Mandy đến với tôi như một điều kỳ diệu.” Doris tiếp tục kể.

“Nhưng lão ấy không đồng ý, lão muốn tôi phải bỏ con bé. Không
phải vì nó có vấn đề như những đứa bé trước. Lão đã qua cái tuổi ăn
vạ rồi. Một người đàn ông vẫn còn quá ư là ấu trĩ.”

“Ông ta là nguyên nhân Mandy muốn được thoát khỏi sự giám hộ

sao? Bởi vì...”

“Bởi vì ông bố là một tên khốn nạn không hơn không kém! Cũng

gần như là vậy đấy.” Mặt Doris trầm xuống trong khói thuốc lờ mờ khi
cô búng tàn thuốc lá xuống cái gạt tàn nhôm nhìn như phụ kiện móc ra
từ cái tivi nào đó, bên trong chứa đầy nước thịt đã kết lại đông đặc.

“Lần cuối cùng cô thấy Mandy là lúc nào?”
“Khoảng năm ngày trước.”
“Làm ơn mô tả lại tình hình lúc đó.”
“Tôi đưa con bé đến phỏng vấn xin việc ở quán Lost Mountain.

Con bé được nhận và muốn làm thử luôn vào tối đó. Tôi muốn chúc
mừng con bé bằng một bữa trưa hay cái gì đó tương tự nhưng con bé
quá háo hức. Không ngồi yên ăn uống được, chúng tôi ghé vào cửa
hàng Dress Shoppe - họ đang thanh lý một mớ quần áo không tệ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.