CÂM LẶNG - Trang 37

CHƯƠNG 6

E

ndorphins chạy rần rần khắp từng ngóc ngách cơ thể Sonja khi cô

chạy lên đỉnh đồi Gamble. Cơn đau đè nặng lên đùi và cẳng chân, thân
thể ướt đẫm mồ hôi, hơi thở trầm ổn và đều đặn ăn khớp với từng nhịp
đôi Asics dưới bàn chân cô đạp xuống mặt đường trong suốt quãng
đường một phần tư dặm từ chân đồi lên tới đỉnh. Không có một thứ
cảm giác nào làm cô mê muội hơn để bản thân cuốn theo từng bước
chạy. Thời trung học hút cần sa chỉ để lại cảm giác trì độn và lần duy
nhất thử ma túy ở Dartmouth đã làm dây thần kinh của cô giống như
bị bóc trần ra và nhúng trong dầu hỏa. Thậm chí cả lúc làm tình với
Claude cũng không thể làm dòng máu trong cô bùng cháy như khi
chạy...

Kéo vạt áo lau mồ hôi đọng trên mặt, Sonja nhón nhân thả lỏng

bắp chân căng cứng rồi nhẹ nhàng đi bộ tại chỗ, đó là một cách giúp
đầu óc cô suy nghĩ rõ ràng hơn.

Nằm trong thung lũng cách khá xa chân đồi, nhà Sonja là một

ngôi nhà đơn kiểu cổ đã được cải tạo và tân trang lại ba lần kể từ khi
một cựu chiến binh tham gia nội chiến xây dựng lần đầu tiên vào năm
1867. Đứng từ đỉnh đồi, cô vẫn có thể phân biệt được căn nhà của
mình - chình ình giữa một cánh đồng nhỏ đã từng là một vườn táo, giờ
đây chỉ còn lại lác đác vài cây táo chẳng bao giờ ra quả. Nắng thu
vàng óng chảy dài trên mái lợp màu xám đen nặng tới mức làm khung
mái căn nhà xệ xuống như sống lưng một lão ngựa già. Cô yêu căn
nhà cũ kĩ này, không có một chút ý định xây mới hoặc tân trang nó.
Cô yêu nó như hiện giờ, già cỗi, cách xa Chicago và cha mẹ cô. Nơi
đây không chỉ là “nhà,” đối với cô nó là “mái ấm,” nơi cô dành cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.