CÂM LẶNG - Trang 58

Cô gái đảo mắt. “Cái mà mấy ông già các anh gọi là đám trẻ trâu.

Ờ, ví dụ như Gronk. Anh biết đấy. Thử tưởng tượng anh ta chạy bộ
quanh căn hộ nhà anh, cởi trần, phô bày thân hình tráng kiện, cơ múi
săn chắc và anh,... và điều đó làm anh rạo rực. Thế nhưng nhìn sang
Mandy, anh sẽ thấy tự ti về bản thân mình, giống như nó là một thiên
thần trên cao và bản thân anh xấu xí như một nắm bùn dưới đất. Cho
đến khi anh hiểu nó.”

“Sao lại vậy?”
“Nó trầm lặng. Khép kín. Nó khiêm tốn không muốn phô bày cái

đẹp của bản thân - điều đó làm cho các cô gái phát điên nhiều hơn.
Anh biết đấy, nếu một cô gái đẹp có tính khí khó ưa thì ít ra anh còn
có thể tự an ủi rằng tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Thế nhưng, nó không chỉ
tốt nước sơn thôi đâu, nó thân thiện và ngây thơ, sự trong sáng ấy làm
tụi con gái phát điên. Tại sao một người con gái không nhận ra rằng cô
ta xinh đẹp đến nhường nào? Nếu tôi là nó, tôi sẽ lòng vòng cả ngày
khoe khoang, anh có hiểu ý tôi không?”

“Nửa hiểu nửa không.”
Cô gái bật cười. “Con gái là một sinh vật kỳ lạ.”
“Cô nghĩ vậy?”
“Đặc biệt là khi dính dáng đến những cô gái khác, xinh đẹp hơn.

Giờ đến việc chính, Mandy bị làm sao?”

“Cô bé mất tích rồi.”
“Sẽ lại xuất hiện trở lại thôi.” Gale nói.
“Cô khẳng định như vậy?” Rath nhìn biểu cảm gương mặt cô gái,

thoáng ngạc nhiên trước câu trả lời nhanh gọn đó.

“Khi bằng tuổi Mandy,” gương mặt thoáng qua một vẻ xa xăm.

“Tôi thường xuyên biến mất ấy.”

“Vậy, cô bé là một cô gái như thế nào?”
“Tôi đã nói rồi đấy, kín như bưng. Đi về nhà, chào một tiếng,

thoáng nở nụ cười, vơ cuốn sách, lẩn vào phòng ngủ và làm tổ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.