CÂM LẶNG - Trang 90

CHƯƠNG 14

“T

uyệt đối không được cho bất kỳ ai biết rằng tôi tiết lộ thông tin

này cho anh đấy!” - Sonja nói. Cô ngồi đối diện với Rath trong một
góc khuất của quán The Wilderness, đệm ghế chỉ độc một màu xanh
lá, lại còn kêu kin kít như tiếng cái bánh xe chuột lang mỗi lần cô hoặc
Rath nhúc nhích. Thực đơn nhà hàng viết trên hai tấm bảng to đùng cỡ
biển quảng cáo, “trang hoàng” bằng một đống vân tay nhầy dầu mỡ.
Nơi này sẽ là cơn ác mộng đối với đội ngũ pháp y đây - Rath nghĩ.

2 giờ 30 chiều thứ hai mà cả nhà hàng im lìm như chết, chỉ có hai

cô bồi bàn đang ngồi cuốn dao dĩa vào khăn ăn màu xanh lá và đổ
tương cà vào lọ đựng. Tiếng bóng bi-a va vào nhau lách cách phát ra
từ cái bàn bi-a duy nhất ở phía sau quầy bar. Tiếng nhạc đồng quê
vang lên khắp không gian - bản phối lại bài “Hurt” của Johny Cash.
Rath thích bản gốc hơn nhiều so với bản này.

“Tôi không có nhiều ảnh hưởng ở Victory.” Sonja nói. “Nhưng

chúng tôi có khá nhiều luồng thông tin. Lou là hàng xóm của tôi,
nhưng nếu anh ấy biết tôi chuyển hồ sơ chưa hoàn thiện của một vụ án
cho một sĩ quan không chính thức thì...”

“Tôi hiểu.” Rath nói. “Tại sao không chuyển cho Grout? Đây là

vụ của cậu ấy, đồng thời cậu ấy là cấp trên trực tiếp của cô. Nếu cái
xác tìm được là của Mandy, không sớm thì muộn cảnh sát liên bang
cũng sẽ liên lạc với cậu ta. Dù sao thì sau 12 giờ đêm qua Mandy đã
có thể chính thức được thông báo là đã mất tích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.