CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 107

lạy chị này TT), thì làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ này chỉ trong vòng
bốn tháng, cô ây sẽ mắng em là không có tiền đồ. . . . . .”

Trần Uyên Sam thấy bộ dạng của cô lúc này thì chỉ cảm thấy buồn cười,

không thể kìm được cười hỏi, “Hoàn thành, lúc nào thì em để cho anh được
trải nghiệm cảm giác mang thai con của em đây? Anh rất nóng lòng được
thử đó nha.”

“Trần Uyên Sam, làm sao anh lại muốn gả đi nhanh vậy, anh nói thật đi,

anh có phải hận không thể gả đi lâu rồi hay không, em cho anh biết em còn
trẻ, em mới 25, đại cô nương à, cô nhúng chàm tôi cô không cảm thấy ngại
ngùng sao?”

Anh nhìn cái miệng nhỏ nhắn cứ khép mở lien tục của cô, cười xấu xa

cắn một cái.

>>>>>>>

Trong khách sạn đám người kia vừa nhìn thấy đại BOSS ba ngày nay

chưa thấy mặt hôm nay đến đây để thị sát lại tay trong tay với một người
phụ nữ như vậy, trong nháy mắt tất cả đều đã hiểu ra.

Nhất định là mấy hôm nay lão đại chạy đi thu phục lão tẩu của bọn hắn

nha.

Những tên này tính cách rất thoải mái, chào đón Nghiêm Thấm Huyên

như chào đón chủ tịch quốc gia, vốn là định nói chuyện với nhau thoải mái
như bằng hữu, nhưng bây giờ tính chất thay đổi, chớp mắt người này đã trở
thành vợ của lão đại, thế nên bây giờ phải chú ý đến từng câu từng chữ,
đứng cách cô thật xa rồi mới dám nói chuyện.

Cô nhìn đám đàn ông cao to kia đang cố đứng cách xa cô thì thấy buồn

cười, đẩy đẩy Trần Uyên Sam đang ngồi xem tài liệu bên cạnh, “Anh coi đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.