CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 170

Mặc dù từ nhỏ đến giờ bà không để tâm nhiều lắm đến Thấm Huyên,

nhưng dù sao cũng là mẹ, bà vẫn quan tâm đến con gái hơn Nghiêm Khải
một chút. Mặc dù ngoài miệng bà chưa bao giờ nói ra, nhưng mà ở trước
mặt người ngoài, bà vẫn là một phu nhân cao quý lạnh lùng.

Từ nhỏ Nghiêm Thấm Huyên đã tự lập, thậm chí còn dọn dẹp nhà rấtt

sạch sẽ, con bé cũng chưa bao giờ đòi bọn họ làm điều gì, không oán giận
bọn họ cái gì, lúc ở chung đều nghe theo sắp xếp của bọn họ.

Hôm nay con gái của bà đã dần dần học tập được đau khổ đắng cay mà

bọn họ đã trải qua, mặc dù giờ phút này thân thể nó có chút tiều tụy, nhưng
nét mặt lại hiện lên vẻ ung dung thư thái.

Bà nhìn con gái hồi lâu, chợt quay đầu nhìn Trần Uyên Sam đứng cạnh

máy đun nước đang uống nước, ánh mắt dần dần cũng trở nên mềm mại
hơn.

Rốt cuộc bà cũng đã nhận ra con gái mình thay đổi ở đâu.

Hiện tại con gái của bà có dáng vẻ ung dung trầm tĩnh này, đều do một

người, nguyện ý đứng ở sau lưng nó, nguyện ý làm hậu thuẫn lớn nhất cho
nó, bắt đầu từ hôm nay chăm sóc con bé, có thằng bé bầu bạn luôn ở bên
cạnh, không cần gồng mình gánh tất cả gánh nặng đau khổ nữa, bọn nó sẽ
bình thản chịu đựng gian khổ, bình an hạnh phúc cùng nhau.

Trước khi Nghiêm Khải và Cao Nhạn rời đi, Nghiêm Khải nhìn Trần

Uyên Sam đang đứng cạnh bồn rửa mặt rửa táo, nói với Nghiêm Thấm
Huyên, "Gần đây chuyện của công ty con không cần phải bận tâm, nghỉ
ngơi cho thật tốt. Tiểu Trần nói con mấy ngày nữa xuất viện thì dọn đến nhà
nó, chuyện này ba và mẹ con sẽ bàn qua rồi nói lại với con sau."

Cô nghe ba nói mà cảm thấy mặt mình nóng phừng lên, ngẩng đầu nhìn

thấy Trần Uyên Sam tay cầm quả táo đi tới, nhìn khuôn mặt làm cho chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.