CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 168

trong mắt là vẻ bình tĩnh điềm đạm đã được rèn luyện đến cảnh giới cao
nhất, còn có khí thế của người đứng đầu.

Cao Nhạn vừa lau nước mắt, vừa quan sát dung mạo của người trước

mặt. Thời điểm ban đêm bọn họ đến bệnh viên, thì nhìn thấy anh ngồi một
bên giường bệnh đang nghiêm túc đọc sách về tâm lý học, thỉnh thoảng sẽ
giúp con gái chỉnh lại tóc, chỉnh lại chăn cho con bé.

Trước kia lúc Nghiêm Thấm Huyên yêu đương với Lục Thiêm Lịch, bọn

họ cũng đã gặp Lục Thiêm Lịch mấy lần, mặc dù trong lòng cảm thấy
người này không có cảm giác của người đàn ông trưởng thành điềm đạm,
nhưng vì con gái cảm thấy thích, bọn họ cũng không có quản nhiều. Song
lần này, người đàn ông trước mắt này, đã nhìn thấy những mặt tối của họ,
thế nhưng lại không đề cập đến chuyện gì khác, chỉ có điều quá lo lắng cho
con gái của bọn họ.

Nghiêm Khải thu hồi lại ánh mắt sắc bén, nghiêm túc nói, "Việc Thấm

Huyên mắc phải chứng sợ giam cầm này thì phải xử lý như thế nào đây?
Ngộ nhỡ nó lại tái phát lần nữa, hậu quả khó mà lường được, ngày mai bác
sẽ đi Mĩ tìm cho con bé bác sĩ tâm lý tốt nhất."

"Bác trai." Nghiêm Thấm Huyên chỉ nghe thấy giọng nói trầm ấm của

Trần Uyên Sam, "Cháu sẽ suy xét về vấn đề này, cháu cho là, bác sỹ tâm lý
mà Thấm Huyên tìm đến trị liệu trước kia đã là số một số hai của thành phố
S rồi, nếu như hai bác đồng ý, con mong cô ấy có thể xuất viện sau mấy
ngày nữa, bởi vì thật ra thì cô ấy không cần cái goi là trị liệ tâm lý."

Nghiêm Khải cùng Cao Nhạn liếc mắt nhìn nhau, có chút khó hiểu với

câu nói sau cùng của anh.

"Nếu như hai bác cùng với Thấm Huyên đồng ý đề nghị của cháu, cháu

sẽ đưa cô ấy đến căn nhà cháu mới mua ở thành phố S, thật ra thì cô ấy
không cần phải trị liệu gì hết, chỉ cần chăm sóc cô ấy chu đáo, đừng để cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.