CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 177

"Lần này bệnh tim của Kim quốc tái phát đặc biệt nghiêm trọng. . . . . .

A lịch canh chừng ở đó mấy, không ăn không ngủ, chuyện của công ty cũng
làm nó cực kỳ đau đầu. Cổ đông lớn nhất của Lục thị đã rút khỏi rồi, lòng
người tan rã, Thấm Huyên. . . . . . Lục thị có thể không qua nổi. . . . . ."
Giọng nói của bà run rẩy, lấy hai tay ôm mặt, âm thanh nức nở, "Thấm
Huyên, bác với Kim Quốc nằm mơ cũng hi vọng con sẽ làm con dâu của
chúng ta. . . . . . A Lịch nhà bác không có tiền đồ để mất con. . . . . . Chúng
ta cũng không tốt. . . . . .Nó còn làm còn ra nông nỗi này, Thấm Huyên, đều
là do bác, bác nợ con rất nhiều.... . . . . ."

"Bác gái bác đừng nói như vậy." Nghiêm Thấm Huyên nhìn mẹ Lục,

sống mũi cay cay, cô luôn mặc nhận bà là mẹ chồng tương lai của cô, cô
chăm lo quan tâm bà thậm chí còn hơn cả mẹ ruột, từ trong đáy lòng cô rất
kính trọng bà. Hôm nay, bà thân là trưởng bối, đi tới trước mặt mình xin lỗi
như vậy, trong long bà hẳn cũng không dễ chịu chút nào.

"Thấm Huyên." Mẹ Lục lau nước mắt, "Bác biết rõ hiện tại đã có người

chăm lo chăm sóc cho con, so với A Lịch anh ta tốt hơn rất nhiều, bác cũng
cảm thấy vui mừng trong lòng."

Nói xong, bà đứng lên, cầm túi xách, "Thấm Huyên, bác gái đi trước.

Thấy con được chăm sóc tốt như vậy bác cũng yên tâm rồi."

Bà không hổ là phu nhân của Lục gia, cũng là người phụ nữ mà Nghiêm

Thấm Huyên kính trọng nhất, bà dịu dàng thanh tao nhưng cũng kiêu ngạo
quật cường, bà tất nhiên biết việc Lục thị rơi vào hoàn cảnh khó khăn cùng
với Trần Uyên Sam là có quan hệ, bà bị những đả kích lien tiếp rơi vào đầu
làm cho suy sụp, thế nhưng bà không hề mảy may nhờ Nghiêm Thấm
Huyên giúp đỡ.

"Bác gái." Nghiêm Thấm Huyên nghiêm túc nhìn bà, từ trên giường

đứng dậy, nhẹ nhàng ôm lấy hông của bà, "Bác và bác trai hãy chú ý sức
khỏe."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.